“Hai đứa nghỉ ngơi sớm một chút đi nha.” Bà Lương tâm tình sung sướng, cười tủm tỉm kéo Diệp Vãn về phòng.
“Bà nội, cái này…” Hạ An vội vã muốn giải thích.
“Để tôi giải thích.” Diệp Quan thấp giọng gọi Hạ An lại, nhìn đầu tóc ướt nhẹp của nàng: “Cô ngủ ở phòng trên lầu hai, tôi đưa cô lên.”
Đây là biệt thự Diệp Quan mua cho bà Lương dưỡng bệnh, cả nhà vừa dọn vào ở không lâu, không khí xung quanh rất thích hợp để tịnh dưỡng.
Hạ An đứng ở cửa cởi giày cao gót, mang vào dép lê dùng một lần.
Hai chân của nàng mảnh khảnh nhưng xương cốt xinh đẹp, Diệp Quan chỉ cúi đầu nhìn thoáng thấy chân của Hạ An bị giày cao gót ma sát phồng rộp lên, bởi vì làn da trắng nõn cho nên rất dễ nhận thấy.
Phòng khách lầu hai rộng như phòng ký túc xá giành cho hai người.
“Chờ một lát có người đưa đồ vệ sinh cá nhân tới.” Diệp Quan đứng ở cửa, nói xong liền xoay người đi đến một căn phòng khác ở cùng tầng.
Ha An nhìn bóng lưng xinh đẹp của đối phương: “Diệp tổng.”
Diệp Quan hơi ngừng bước.
Thanh âm của Hạ An không lớn không nhỏ: “Cảm ơn.”
Diệp Quan ngừng một lát, nghiêng đầu nói: “Chuyện tôi nói, cô suy nghĩ kỹ đi.”
Hạ An cúi đầu không nói gì, tiếp theo tiếng đóng của nhẹ nhàng vang lên, chỉ còn lại một mình nàng.
“Cốc cốc cốc…”
Vài phút sau vang lên tiếng gõ cửa, Hạ An ra mở cửa thì thấy dì Chu mang đồ tới: “Hạ tiểu thư, đây là đồ dùng, ngài nghỉ ngơi sớm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nang-cuoi-truoc-yeu-sau/1175389/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.