Triệu Thanh Xuyên kéo tôi vào sau hậu trường, trên đường đi tôi vô cùng cảnh giác, cố gắng phản kháng nhưng không thành công.
Dù có là khi anh ta nổi điên vì Thủy Tuyền phải chịu thiệt tôi cũng không thấy anh ta dùng nhiều sức thế này. Suốt đường đi anh ta luôn nhíu chặt mày, nhìn tôi vài lần, muốn nói rồi lại thôi.
Chuyện xảy ra đột ngột, đạo diễn quyết đoán tắt hết đèn, trước hết là tắt micro của chúng tôi, nên cuộc đối thoại phía sau giữa tôi và Triệu Thanh Xuyên chỉ có mấy người trong phạm vi sân khấu nghe được. Mà mấy người ấy bao gồm cả Thủy Tuyền. Mặt mày cậu ta tái nhợt, chạy theo tôi và Triệu Thanh Xuyên đến hậu trường. Cửa phòng hóa trang bị đóng lại, tôi dùng sức hất tay của Triệu Thanh Xuyên ra, lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm.
Từ đôi mắt lãnh đạm của Triệu Thanh Xuyên, tôi thấy bóng mình soi trong đó. Tóc và quần áo đều ướt nhẹp, đôi môi vì lo âu và hoảng sợ mà bị tôi cắn đến trắng bệch, trông nhếch nhác không thể hình dung.
Triệu Thanh Xuyên đưa tay về phía sườn mặt tôi, nhưng chợt dừng lại giữa không trung, thu ngón tay lại: “Lưu Nhất, cô bình tĩnh chút đi…”
“Triệu Thanh Xuyên, nếu anh biết gì thì nói nhanh lên được không?” Tôi không kiên nhẫn quay mặt đi tránh tay anh ta: “Không muốn nói thì tôi đi tìm người khác hỏi, xuống sân khấu rồi, anh đừng diễn nữa. Nói đi, rốt cuộc Tô Vân Y đã xảy ra chuyện gì?”
Ngay từ khoảnh khắc nghe Triệu Thanh Xuyên nói Thẩm Lang khó bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-nam-than-xuyen-khong-thanh-nu-phu/773872/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.