Chương trước
Chương sau
Lúc Thời Niên đi ra, Lục Cảnh Nhiên và Thời Yên còn đang ôm nhau. Thời Niên dựng mày, như gió lốc bay tới trước mặt hai người, một tay kéo Thời Yên ra: “Ban ngày ban mặt, càn khôn sáng tỏ, hai người đang làm cái gì đấy!”

Lục Cảnh Nhiên rất bất mãn với việc Thời Niên đột nhiên nhảy ra, nhưng xét thấy vừa rồi đã hôn xong rồi, hắn sửa lại quần áo của mình, mỉm cười nói với Thời Niên: “Thời cô nương trúng mê hương, không tiện đi lại, cho nên ta ôm cô ấy trở về. “

Lời giải thích của hắn không đề cập đến việc hôn môi vừa rồi, Thời Niên càng sẽ không tự nghĩ đến, hắn nghe Lục Cảnh Nhiên nói xong, lập tức xù lông: “Quả nhiên bị chúng ta nói trúng, bọn họ tìm muội muội chả phải là mở hội nghị đội trưởng gì! Muội muội, muội có sao không!”

Thời Yên lắc đầu, nói với hắn: “Muội không sao, Lục Cảnh Nhiên tới kịp lúc, có điều Tứ hoàng tử khả năng có việc.”

Thời Niên lòng đầy căm phẫn nói: “Hắn xứng đáng!”

Ngay lúc nói đến chỗ này, bên ngoài truyền đến một trận rối loạn, sau đó một đội binh lính đi vào trong viện, bao vây ba người bọn họ. Nữ đệ tử khác cũng từ trong phòng đi ra, nhìn người trong viện nghị luận sôi nổi.

“Tuệ Tuệ tỷ, đây là làm sao?”

Âu Dương Tuệ lắc đầu, cũng không biết đây là thế nào, nhưng mà những binh lính đó thoạt nhìn hình như là người của Tứ hoàng tử.

“Nhân gian không thẳng” này đắc tội Tứ hoàng tử? Vậy thì quá tốt rồi.

Thời Niên và Lục Cảnh Nhiên bảo vệ Thời Yên ở bên trong, binh lính cầm đầu nhìn bọn họ, nói với Lục Cảnh Nhiên: “Ngươi chính là Lục Nhiên Nhiên?”

Lục Cảnh Nhiên cười phong tình vạn chủng, cười đến binh lính mặt già đỏ lên: “Đúng là tiểu nữ tử, xin hỏi quân gia có gì cần làm sao?”

Binh lính lắp bắp nói: “Ngươi, ngươi thật to gan, dám, đả thương chủ tử chúng ta! Hiện tại chúng, chúng ta muốn, bắt ngươi đi thẩm vấn!”

Thời Niên nghe hắn ta nói xong, tò mò tiến đến bên Thời Yên, lặng lẽ hỏi cô: “Hắn đả thương chỗ nào của Tứ hoàng tử?”

Thời Yên nói: “Mệnh căn tử.”

“……” Thời Niên nghe được hạ thân không hiểu sao đau xót, hắn vỗ vỗ vai Lục Cảnh Nhiên, nói với hắn, “Làm hay lắm! Ngươi yên tâm đi, mỗi năm thanh minh ta sẽ nhớ thắp hương cho ngươi.”

Lục Cảnh Nhiên: “……”

“Bắt Lục Nhiên Nhiên lại cho ta!” Binh lính cầm đầu ra lệnh một tiếng, người khác giơ binh khí trong tay, chuẩn bị tiến lên bắt người. Lục Cảnh Nhiên nửa che miệng, cười nói với quan binh: “Người ta đi với các ngươi là được mà, sao còn muốn động đao động thương, người ta sợ lắm ý.”

Thời Yên: “…………”

Diễn quá nhập vai, không thể trêu vào không thể trêu vào.

Mặt binh lính ửng đỏ nói: “Vậy ngươi thành thật đi theo chúng ta, chúng ta tự nhiên sẽ không làm hại ngươi.”

Lục Cảnh Nhiên nói cảm ơn với hắn ta, nghiêng đầu vội nói với Thời Yên: “Đi kϊƈɦ động fan một chút, làm lớn chuyện lên, người xem có người của Lục hoàng tử.”

Thời Yên cơ hồ nháy mắt đã hiểu ý Lục Cảnh Nhiên, hiện tại nhân khí Lục Nhiên Nhiên cao như vậy, “cô ấy” xảy ra chuyện khẳng định có fan đứng ra nói chuyện vì “cô ấy”, hơn nữa lý do bắt người của Tứ hoàng tử vốn đã không thể nói rõ, làm lớn chuyện, bọn họ không thể làm gì hắn ta, nhưng Lục hoàng tử có thể bắt được thóp của hắn ta.

Cùng là người cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, Lục hoàng tử tất nhiên sẽ không từ bỏ cơ hội bôi đen lớn như vậy, nhất định sẽ đưa hắn vào chỗ chết.

Tứ hoàng tử và Vạn phu nhân, phỏng chừng là một kẻ lợi dụng chức quyền, giúp một kẻ khác kiếm lợi; một kẻ kiếm được tiền, lại chia hoa hồng cho kẻ khác. Tứ hoàng tử cầm tiền, sợ là không thiếu chiêu binh mãi mã bồi dưỡng thế lực của mình, nếu đào sâu, không biết còn liên lụy bao nhiêu chuyện. So sánh với cái này, Lục Nhiên Nhiên quả thực bé nhỏ không đáng kể, hắn ta khẳng định sẽ vì bảo toàn bản thân mau chóng bình ổn tình thế.

Cho nên Lục Cảnh Nhiên vừa bị mang đi, Thời Yên bảo Thời Niên đi ra ngoài gây chuyện. Nếu bàn về võ công, Thời Niên xác thật kém cô, nhưng muốn nói đến gây chuyện, Thời Niên quả thật là một người chơi thâm niên. Lục Cảnh Nhiên bị mang đi còn chưa đến một nén nhang, bên ngoài sân luyện võ chuyên dụng mà Vạn phu nhân chế tạo đã tụ tập một số lượng lớn fan.

Trong tay bọn họ còn cầm biểu ngữ ủng hộ Lục Nhiên Nhiên, lớn tiếng kêu quan binh giao Lục Nhiên Nhiên. Thủ hạ của Vạn phu nhân vô cùng lo lắng chạy tới, trấn an quần chúng: “Mọi người đừng ầm ĩ, Lục Nhiên Nhiên bị mang đi là bởi vì cô ta đả thương người, hiện tại quan binh đang điều tra chuyện này, chúng ta nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời.”

Thời Niên đứng trong quần chúng, nói về phía thủ hạ của Vạn phu nhân: “Cô ấy đả thương ai, các ngươi dám nói ra không!”

“Đúng vậy, các ngươi dám nói ra không!” Quần chúng tích cực hưởng ứng hắn, “Nhiên Nhiên đáng yêu như vậy, cô ấy sẽ không vô duyên vô cớ đánh người! Nhất định là các ngươi làm cái gì! Dám kêu người bị đánh đi ra đối chất không!”

“……” Bọn họ đương nhiên không dám, vị kia chính là người trong cung, bọn họ nào dám đắc tội.

Thời Niên tiếp tục phát huy: “Vừa rồi các ngươi gạt chúng ta nói mở hội nghị đội trưởng, mang người của chúng ta đi, sau khi Nhiên Nhiên trở về khóc lóc nói với chúng ta, có người dùng mê hương với cô ấy, may mắn cô ấy chạy trốn mau, mới miễn được độc thủ! Các ngươi giải thích thế nào!”

“Quá đáng giận, thế mà dùng mê hương! Xấu xa! Hạ lưu! Chúng ta bỏ nhiều tiền như vậy xem thi đấu, các ngươi lại đối xử với thần tượng của chúng ta như vậy ư! Cần phải cho chúng ta một câu trả lời!”

“Ta nghe nói mang bọn họ đi hình như là Tứ hoàng tử!” Trong đám người không biết là ai bỗng nhiên gân cổ lên nói một câu như vậy.

Chuyện của Tứ hoàng tử và Vạn phu nhân, mọi người hoặc nhiều hoặc ít đều nghe nói qua một ít, chỉ là không đề cập đến thần tượng nhà mình, mọi người mắt nhắn mắt mở, nhưng hiện tại Lục Nhiên Nhiên bắt được rất nhiều trái tim thẳng nam võ lâm, thế mà xuống tay với Nhiên Nhiên đáng yêu của họ, cần phải đánh chết!

“Tứ hoàng tử ỷ thế hϊế͙p͙ người! Xẻ thịt bá tánh!”

“Giao Lục Nhiên Nhiên, trả ta 108 trong sạch!”

Khẩu hiệu vang hết đợt này đến đợt khác, thủ hạ của Vạn phu nhân thấy sự tình không ngăn được, gấp gáp không thôi phái người đi thông báo cho Tứ hoàng tử.

Lúc này, viện riêng của Tứ hoàng tử, Lục Cảnh Nhiên thảnh thơi đứng một bên nghe tiếng xôn xao ẩn ẩn truyền đến từ bên ngoài. Tứ hoàng tử hận hắn ngứa răng, người này không chỉ làm hỏng chuyện tốt của hắn, còn to gan lớn mật giẫm hắn, tru di cửu tộc cũng không quá!

“Lột sạch quần áo của cô ta, các ngươi muốn chơi thế nào thì chơi như thế!”

Lục Cảnh Nhiên nhướn đuôi lông mày, nhìn bọn họ: “Kϊƈɦ thích như vậy sao? Muốn ta cởi cũng được, các ngươi cởi thì ta cởi.”

Tứ hoàng tử oán hận nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Còn thất thần làm gì? Không phải các ngươi đều thích cô ta sao? Lên!”

Lục Cảnh Nhiên thấy tất cả mọi người đều rất gò bó, chủ động ôm lấy một thị vệ trông thuận mắt nhất, cười với hắn: “Vị quân gia này, không bằng ta cởi giúp ngươi, nhé?”

Một tiếng “nhé” cuối cùng trêu chọc trái tim thị vệ đập loạn, vừa không chú ý huyết khí dâng lên, máu mũi chảy ra.

“……” Tứ hoàng tử thấy thủ hạ mỗi người đều vô dụng như vậy, đang định tự mình lên, thủ hạ của Vạn phu nhân hớt ha hớt hải chạy tới truyền lời.

“Tứ hoàng tử, chuyện không ngăn được, bên ngoài đều đang ầm ĩ muốn chúng ta giao Lục Nhiên Nhiên!”

“Hừ.” Tứ hoàng tử hừ lạnh một tiếng, nhìn hắn nói, “Một đám điêu dân cũng dọa ngươi thành như vậy?”

“Không, không phải, hiện tại bọn họ đều biết việc này là ngài làm, lại tiếp tục như vậy, chỉ sợ bất lợi cho ngài!”

Tứ hoàng tử vỗ bàn “phạch” một tiếng, nổi giận: “Đều là lũ phế vật vô dụng! Làm sao bọn họ biết thân phận của ta!”

“Cái này, thiên hạ không tường nào không lọt gió! Hơn nữa vừa rồi ta thấy trong đám người hình như có người của Lục hoàng tử.”

Nghe được ba chữ “Lục hoàng tử”, vẻ mặt Tứ hoàng rõ ràng thay đổi, Lục hoàng tử luôn luôn đối đầu với hắn, xem ra là muốn mượn chuyện này xử hắn.

Hắn nhìn Lục Cảnh Nhiên một cái, một điêu dân nho nhỏ, khi nào đối phó “cô ta” đều được, hiện tại nơi đầu sóng ngọn gió, vẫn nên giao “cô ta” ra ổn định tình thế mới tốt.

“Coi như ngươi gặp may mắn, lần này ta có thể buông tha ngươi, có điều sau khi ngươi ra ngoài, biết nên nói như thế nào rồi chứ?”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Yên tâm đi Tứ hoàng tử, ta tuyệt đối sẽ không đề cập đến tên của ngài.”

Tứ hoàng tử cho thủ hạ của Vạn phu nhân một ánh mắt, bảo hắn dẫn người đi, còn không quên dặn dò: “Dạy cô ta nên nói như thế nào.”

“Yên tâm đi, Tứ hoàng tử.”

Lục Cảnh Nhiên đi theo thủ hạ của Vạn phu nhân rời đi, khi trở lại viện tử nơi các nữ đệ tử tụ tập, đám người bên ngoài vẫn bao vây hô khẩu hiệu. Nhìn thấy Lục Cảnh Nhiên trở về, tất cả mọi người đều kêu tên của hắn xông tới, Vương phu nhân nhìn Lục Cảnh Nhiên, nói khẽ với hắn: “Nhớ kỹ lời vừa rồi ta nói với ngươi, nếu nói sai, lần sau gặp nạn không chỉ có một mình ngươi.”

Lục Cảnh Nhiên nói: “Yên tâm đi, ta hiểu ý tứ của ngươi.”

“Nhiên Nhiên, muội sao rồi!”

“Nhiên Nhiên, bọn họ không ức hϊế͙p͙ muội chứ!”

Hắn đi lên phía trước hai bước, nặn vài giọt nước mắt, hoa lê dính hạt mưa nói với mọi người: “Cảm ơn mọi người quan tâm, cảm tạ mọi người, ta rất tốt, ta không sao.”

Dáng vẻ hắn miễn cưỡng cười vui nói “ta không sao” lại cứa trái tim một đống nam nhân.

“Nhiên Nhiên không khóc! Chúng ta vĩnh viễn bên cạnh muội!”

“Nhiên Nhiên dũng cảm lên, tổng bình chọn ta bỏ hết phiếu cho muội!”

“Nhiên Nhiên cố lên, chúng ta đưa muội xuất đạo vị trí C!”

Thời Yên: “……”

Mẹ kiếp fan Lục Cảnh Nhiên sau sóng gió này quả thực ổn định một đám. Cô cảm giác vị trí C của cô bị uy hϊế͙p͙ nghiêm trọng.

Lục Cảnh Nhiên cảm động nói: “Cảm ơn, chuyện lần này chỉ là hiểu lầm, tổng bình chọn ta nhất định sẽ cố gắng, chúng ta gặp ở Lương Sơn!”

“Nhiên Nhiên cố lên, muốn giỏi nhất!”

“Chúng ta vĩnh viễn yêu Nhiên Nhiên!!”

Thời Yên: “……”

Thật muốn nhìn xem khi bọn họ biết Lục Nhiên Nhiên là nam nhân sẽ có vẻ mặt gì.

“Được rồi, hiện tại chuyện cũng giải thích rõ ràng, Lục Nhiên Nhiên cũng trở về, các ngươi cũng tan đi!” Thủ hạ của Vạn phu nhân bắt đầu đuổi người, fan Lục Nhiên Nhiên lại cổ vũ “cô ấy” một lúc mới lưu luyến rời đi.

Nữ đệ tử môn phái khác ở bên cạnh vây xem toàn bộ quá trình, hiện tại tâm trạng vô cùng phức tạp. Vốn tưởng rằng lần này chuyện ầm ĩ lớn như vậy, Lục Nhiên Nhiên khẳng định xong đời, không nghĩ tới chẳng những không xong đời, ngược lại như hút càng nhiều fan! Đây là thao tác gì!

Trở lại khách điếm, Thời Yên cũng đánh giá Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên vô tội cười với cô, hỏi: “Thời cô nương, cô nhìn ta như vậy là muốn làm gì với ta ư? Cần ta cởi quần áo không?”

Thời Yên: “……”

“Cởi quần áo gì chứ tên lưu manh nhà ngươi!” Thời Niên lập tức lao tới, tư thế muốn chọc mù hai mắt Lục Cảnh Nhiên

Thời Yên đẩy hắn ra, nói với Lục Cảnh Nhiên: “Tổng bình chọn kế tiếp, ta sẽ không thua! Vị trí C là của ta!”

Lục Cảnh Nhiên cười nói: “Ta vốn dĩ không tính toán đoạt với cô, ta là nam nhân, cần vị trí C nhóm nhạc nữ làm cái gì?”

“Vậy là tốt rồi.” Cùng lắm cô chọc thủng thân phận nam giả nữ của hắn.

Lục Cảnh Nhiên hơi cúi người, kề sát vào cô nói: “So với vị trí C, thật ra ta càng muốn Thời cô nương.”

“Nằm mơ đi đại móng heo, cách muội muội ta xa một chút!” Thời Niên nhấc chân đạp hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.