Hai người lần lượt bước lên xe, Phó Dư Ngôn cho xe chạy rồi lấy từ túi áo một chiếc hộp nhỏ đưa cho cô. Hạ Tịch ngờ vực nhận lấy rồi từ từ mở ra. Bên trong là chiếc vòng tay được tạo hình tinh xảo, lấy cảm hứng từ đôi cánh của thiên thần. Xung quanh là những ngôi sao tí hon được làm từ các loại đá quý màu sắc khác nhau. Không đợi cô lên tiếng, Phó Dư Ngôn giải thích với cô:
- "Đây là vật gia truyền của Phó gia, các đời gia chủ khi đến tuổi đều sẽ được trao lại coi như vật định tình. Vậy nên cô chỉ cần đeo nó thì tôi sẽ không bị gia đình bắt kết hôn nữa, cô cũng có thể đường đường chính chính ở lại nhà của tôi, vẹn cả đôi đường."
- "Vật quý giá như vậy mà anh trao đi tùy tiện như thế này sao?" - Hạ Tịch hỏi lại.
- "Tất nhiên là không, nó chỉ là kế sách tạm thời. Khi một trong hai chúng ta không còn mục đích để duy trì, chiếc vòng này, tôi sẽ là người lấy lại nó."
Cô cảm thấy an tâm hơn nhiều, nhân cơ hội đưa ra lời đề xuất: "Được, tôi sẽ đeo nó nhưng có thêm một điều kiện."
- "Cô nói đi."
Giờ đây Hạ Tịch trở nên yên lặng, đảo mắt quan sát xung quanh rồi nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn, dùng ngón trỏ viết lên từng chữ một: Tìm, Thân, Thế, Của, Tôi.
Phó Dư Ngôn dùng mắt nhìn ra, có chút sửng sốt khi mọi chuyện không như suy đoán của hắn. Hóa ra, Hạ Tịch thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-muc-tieu-pha-vo-quy-tac/2844345/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.