“Chủ tử, thầm đánh vào bên trong đối phương, dùng nói loạnmê hoặc đối phương, nhân cơ hội khiến cho Hoa quốc tự động giảm thấp giá cảlương thực, lại nhân cơ hội lẻn vào quân doanh đối phương, tản lời đồn bất lợi,biện pháp này cực kỳ được, chủ tử thật sự là cao kiến!” Mã Văn Trọng vừa nghebiện pháp này của Đông Ly Thuần, vội gật đầu, biện pháp này tuy âm hiểm chútít, nhưng vẫn có thể xem là một cái biện pháp hao tổn thực lực đối phương thậtto.
Liễu Nhất Thanh vừa mới thăng nhiệm vạn kỵ trưởng (trưởng củavạn kỵ binh) của Kiêu Kỵ Doanh (doanh kỵ binh dũng mãnh) thì chau lông mày,nói: “Biện pháp này của đại soái tốt thì tốt, nhưng, không khỏi mất hành viquân tử.” Liễu Nhất Thanh dũng mãnh thiện chiến, võ nghệ cao cường, hắn thốnglĩnh một vạn thiết kỵ một mực phụ trách đấu tranh anh dũng, dùng vũ lực và lựclượng thủ thắng, nhảy vào chiến trường, gần đây đại khai đại hợp, đối với biệnpháp dùng mưu kế hèn hạ thủ thắng vẫn xem là vô sỉ, cho là tiểu nhân gây nên.Nói xong, hắn còn vô ý cố ý liếc Tống Hưu.
Tống Hưu nghe nói lập tức phản bác: “Liễu Tướng quân nghĩsai rồi, trên chiến trường, không phải ngươi chết chính là ta sống, còn trôngnom cái gì quân tử hay không quân tử, nếu như cùng địch nhân nói cái gì quân tử,chiến tranh này còn đánh được sao?” Tống Hưu là tham tướng Thần Cơ Doanh, ThầnCơ Doanh chuyên môn phụ trách đánh lén ám toán, đối với Liễu Nhất Thanh gần đâyđại khai đại hợp dùng vũ lực thủ thắng mà nói, là cực kì khinh thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/84341/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.