Trong đầu hiện lên một hình ảnh, lột sạch hắn, sau đó áp đảohắn trên mặt đất trên giường, sau đó nữa, hắc hắc. . .
“Liên Nhi, ngươi đang làm gì?”
Sở Liên Nhi nghĩ tới đủ thứ lung tung trong đầu, đột nhiênphát giác hai tay của mình đã kìm lòng không được sờ lên lồng ngực bóng loáng củahắn, không khỏi đỏ mặt, cuống quít thả tay xuống, nói cà lăm: “Y phục đã cởi,có thể tiến vào.” Nàng không dám nhìn mặt của hắn, chỉ sợ hắn giễu cợt nàng.
“Liên Nhi, quần còn chưa cởi.” Thanh âm của Đông Ly Thuầncàng mê người, nàng cúi đầu, trên mặt nóng hừng hực, có thể đỏ đến bên tai rồi.Nàng nhìn quần dài bên hông hắn, quần màu trắng được một sợi dây màu trắng buộclại, lúc này nàng mới phát hiện ra, cặp mắt nàng không tự chủ nhìn vào trong quầnhắn, lại nuốt nước miếng một cái, thứ to lớn dưới quần, đã chống lên một cái lềunhỏ rồi, nàng kinh hãi nhìn tới chỗ đó của hắn, nửa ngày nói không ra lời.
“Liên Nhi, ngươi đã nói muốn hầu hạ ta tắm.” Thanh âm củaĐông Ly Thuần dễ nghe cực kỳ, châu ngọc rơi bàn, dễ nghe như rượu thơm ngon,làm người ta say mê.
Sở Liên Nhi gật đầu loạn xạ, vươn tay ra, tháo cái gút củadây lưng bên hông hắn ra, dây lưng rớt ra, quần không có trói buộc cũng rớt xuốngtheo, nàng chăm chú nhìn một bộ vị của hắn, nhìn một cây gậy ngạo nghễ ngất trờiưỡn lên xông vào trước mắt, không khỏi hít một hơi, làm việc kia với hắn rấtnhiều lần rồi, nhưng mỗi lần nàng đều xấu hổ không dám mở mắt, căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841641/quyen-4-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.