Sở Liên Nhi ấp úng đáp: “Ừ, ta là từ trong miệng người bênngoài nghe nói qua đại danh của công tử, không thể tưởng được, ta quả thật gặpđược ngươi. Vận khí của ta thật sự quá tốt rồi.”
“Hì hì” bên cạnh có người buồn cười cười ra tiếng.
Sở Liên Nhi vội quay đầu lại, là người áo đen theo sau lưngThành Vân, hẳn là hộ sư (người bảo vệ) sát người của hắn… Nhân vật a, xem y phụccủa Thành Vân, hẳn là thiếu gia một nhà giàu có. Phú hào Đông Ly quốc, đều có sởthích mời bảo vệ cho nhi tử nhà mình.
Ánh mắt Thành Vân quét qua, ánh mắt nguyên bản như tắm gióxuân hiện lên ánh sáng sắc bén, người áo đen vội vàng cúi đầu đi.
Sở Liên Nhi không có phát giác mờ ám của chủ tớ hai người bọnhọ, vẫn vui vẻ nói: “Hôm nay có thể đồng hành cùng Thành Vân công tử đại danh đỉnhđỉnh, quả thật là vinh hạnh của tiểu nữ tử.”
Thành Vân hơi cười, thần sắc một bộ bình tĩnh nho nhã, nhưngtại Sở Liên Nhi chưa phát hiện thì ánh mắt lại hiện lên một tia tối tăm.
“A, nói nửa ngày! Ta cũng còn chưa tự giới thiệu.” Sở LiênNhi thanh thanh cổ họng, “Ta họ sở, tên Liên Nhi, ngươi kêu ta Liên Nhi là đựơc.”
Thành Vân nhìn qua nàng, kinh ngạc nhíu mày: “Họ Sở? Sở LiênNhi?”
“Ừ, ngươi kêu ta Liên Nhi là được.”
Thành Vân cười khẽ: “Ừ! Ngày mai ta phải rời kinh đi NamLăng, sau đó lại đi Đông Lăng, nếu như ngươi không chê! Thì đi cùng nhau.”
“Được!” Có thể cùng một chỗ với tình nhân trong mộng, mặc kệđi nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841594/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.