Nghe nói Đông Ly Thuần muốn rời phủ mấy ngày, Sở Liên Nhicao hứng hỏng rồi, trong núi không lão hổ, hầu tử xưng đại vương. Nàng chờ ĐôngLy Thuần vừa bước ra Bích Nguyệt hiên, chân sau liền chạy trở về phòng của mìnhngủ thật ngon, có lẽ ngủ quá ngon rồi, thế cho nên không có phát hiện, nàngchưa ngủ nửa canh giờ, hơn nữa còn bị Đông Ly Thuần tạm thời thay đổi chủ ý hồiphủ bắt bớ. Sau đó, tại Đông Ly Thuần trừng phạt, bị phạt quỳ gối trước đình viện.
Đông Ly Thuần dưới cao nhìn xuống nàng đang quỳ thân hìnhlay động, ánh mắt lạnh như băng, không một tia nhiệt độ.
Lý Hoa phía sau hắn thì vẻ mặt may mắn dương dương đắc ýnhìn nàng, Sở Liên Nhi oán hận trừng mắt hắn, trong nội tâm tinh tường lúc nàyLý Hoa đang chỉnh lại nàng.
Hảo ngươi Lý Hoa, xem ra không để cho ngươi nhìn chút nhan sắc,ngươi thật cho là ta ăn chay (ăn chay ý chỉ người tốt, không hại ai)?
Quỳ gạch quả thực không phải người chịu, hai đầu gối quỳtrên gạch lạnh như băng cứng rắn, không bao lâu, liền vừa đau vừa tê dại, toànthân khó chịu, nàng muốn hoạt động thân thể, lại bị thị vệ giám thị sau lưng đèxuống hai vai của nàng, đè nàng nhe răng nhếch miệng, chỉ kém chửi má nó.
Nô tàu Bích Nguyệt hiên nhìn thấy người lãnh đạo trực tiếp củamình bị chủ tử trừng tội, tất cả đều mặt không thay đổi xa xa bàng quan, chỉ cóHồng Nhi tiến lên quan tâm nàng, lại bị thị vệ giám thị sau lưng của nàng thô lỗquát đi.
Nàng cho tới bây giờ chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-mua-voi-soi/1841584/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.