Yêu quái cùng nhân loại quả nhiên khác biệt, tuy là lần đầu tiên, Miêu Miêu sang ngày thứ hai đã không việc gì, đem trang phục của mình mặc gọn gàng, cổ thắt nơ bướm xinh đẹp, cùng Trần Duy ra ngoài mua cá.
Miêu Miêu tự chọn một con cá tươi cho mình, sau khi Trần Duy trả tiền mang cá về nhà sau, nó luôn luôn thúc giục Trần Duy nấu cá.
Vì hôm nay là cuối tuần nên Trần Duy có rất nhiều thời gian vì Miêu Miêu nấu cá, sinh hoạt một mình bên ngoài Trần Duy luyện được một thân nấu ăn tuy không nói được là quá cao siêu, nhưng nấu một con cá thì dư dả.
Miêu Miêu liền ngồi ở bên ngoài, một mình xem TV, vừa ăn khoai tây chiên vị nướng giòn, thường thường quay đầu xem Trần Duy đang bận rộn nấu cá trong bếp.
Phòng bếp không tính lớn, một người vừa đủ, Trần Duy vừa bận rộn nấu cá lại vừa vội vàng vo gạo nấu cơm, Miêu Miêu đem khoai tây chiên bỏ vào miệng, chớp cũng không chớp mắt nhìn chằm chằm thân thể Trần Duy, thập phần thưởng thức thân thể hùng tính mạnh mẽ dưới lớp áo sơmi đơn bạc.
Meo meo ô…… ‘Làm’ mới biết trông không nhã nhặn như vẻ bề ngoài, đem nó sáp thật thoải mái. (‘râm’ miêu -_-||)
Bỏ khoai tây chiên xuống, Miêu Miêu đi vào trong bếp, nhảy lên trên bàn, Trần Duy đang bận rộn nên không nhìn thấy nó, thẳng đến khi Miêu Miêu ngồi xuống, tách mở hai chân, cúi đầu liếm tiểu huyệt sưng đỏ chưa tan, Trần Duy mới nhìn thấy nó.
Đầu lưỡi khẽ liếm một chút đầu tính khí hồng hồng hơi nhú ra, Miêu Miêu ngẩng đầu, mắt mèo vàng óng nổi lên một tầng thủy quang, Trần Duy không biết nên rời mắt đi đâu.
Lúc này, Miêu Miêu biến lớn, vẻ mặt khổ sở nhìn phía dưới, ngón tay đặt ở tiểu huyệt nhẹ nhàng nhu động, “Ngươi xem, còn rất sưng, giúp ta nhu nhu.”
Miêu Miêu làm nũng yêu cầu, tiểu huyệt khép chưa bao lâu bị nó nhu động mà càng trở nên mềm mại, lặng lẽ hé mở, lộ ra một chút mị thịt ướt át, tính khí xinh xắn run lên, chóp đầu hồng nhuận ngưng thủy quang, hình như thực sự khó chịu, Miêu Miêu bĩu đôi môi trắng nõn, mắt mèo nhỏ nhắn trong veo như nước cũng toát ra một chút hơi nước.
“A Duy, xoa xoa một cái, ta hảo ngứa! Meo meo…..”
Khung cảnh *** mỹ giữa hai chân trắng nõn bày ra khiến Trần Duy khí huyết cuồn cuộn, vươn tay, thay thế hai tay Miêu Miêu nhu lộng tiểu huyệt mềm mại. Không giống với thân thể nhân loại, thân thể Miêu Miêu là càng thêm mềm mại, càng thêm mẫn cảm, sau khi nếm thử trái cấm, lại càng chủ động truy đuổi dục vọng, dụ dỗ nhân đối với nó sản sinh dục vọng.
“A…….Meo meo………”
Miêu Miêu mạnh tách hai chân ra, hai tay chống trên bàn, khẽ cong thắt lưng để Trần Duy âu yếm, một ngón tay dễ dàng cắm vào bên trong nộn huyệt, mị thịt đỏ tươi liền gắt gao ngậm chặt lấy đầu ngón tay, Miêu Miêu thở hào hển, mông xoay xoay làm ngón tay Trần Duy tiến vào càng thêm sâu.
Miêu Miêu hấp thụ cùng thấp nhuyễn khiến Trần duy nhịn không được gia tăng đầu ngón tay, ngón tay thon dài cảm giác được bên trong Miêu Miêu đang mấp máy, cùng với phần eo lay động theo bản năng khiến cho run rẩy.
“Meo ~ thật thoải mái, mau động a!” Miêu Miêu híp đôi mắt màu vàng, cuốn đuôi ôm lấy cánh tay Trần Duy, thúc giục hắn mau động thủ.
Rõ ràng là một con mèo đực, như thế nào lại mê người đến vậy? Làm người ta nhịn không được liên tưởng làm chuyện thô bạo với nó.
Đầu ngón tay ở trong tiểu huyệt ra ra vào vào, mỗi một lần ra vào đều mang theo một tia chất lỏng trong suốt, thấm ướt cả tay Trần Duy, tính khí xinh xắn của Miêu Miêu cũng dần ngẩng lên trào ra chất lỏng trong suốt thần bí, chảy xuống hạ thể càng khiến đầu ngón tay thêm ra vào thuận lợi, Trần Duy cảm thấy trong cơ thể Miêu Miêu ngày càng nóng, càng ngày càng ẩm ướt cũng càng ngày càng mềm mại, cơ hồ hòa tan đầu ngón tay hắn.
“Meo ô!” Khoái cảm do ngón tay mang lại không đủ, Miêu Miêu bất mãn kêu lên, cách lớp tây trang, cái đuôi khiêu khích vỗ về côn thịt đang gắng gượng của Trần Duy, “Nơi này………Meo…………Ta muốn nơi này cắm vào…………Meo…………….Nhanh lên!”
Trần Duy hạ thể đang bị hỏa dục thiêu đốt, rốt cuộc nhịn không được nữa, cởi bỏ tây trang, đỡ lấy côn thịt, thô bạo mà thống nhập tiểu huyệt mê hồn, nhiệt độ ấm áp bên trong nhất thời truyền đi khắp người Trần Duy, như tơ bao vây, mãnh liệt mấp máy, không cần hắn động cũng có từng đợt khoái cảm đánh úp về.
“Meo a ~~ Nhanh, nhanh dùng sức sáp ta, nhanh lên!”
Miêu Miêu thúc giục người trên thân, cánh tay vòng qua cổ Trần Duy, phun ra một ngụm khí vào mặt Trần Duy, cái lưỡi hồng hồng mang theo hơi vị *** liếm lên khóe miệng Trần Duy, kích thích từng giác quan của hắn.
“Tiểu sắc miêu!” Bị con mèo nhỏ này dụ dỗ muốn ngừng mà không được, Trần Duy có chút buồn bực, tính chụp lấy cái mông cong vểnh đang nhấc cao của Miêu Miêu để trừng phạt lại bị cái đuôi cọ cọ lòng bàn tay.
“Tiểu sắc miêu cũng chỉ ‘sắc’ với ngươi……..Meo……….” Miêu Miêu ghé vào tai hắn thổi khí, khẽ xoay mông, dùng chính tính khí của mình đỉnh đỉnh bụng hắn, chất lỏng ẩm ướt lập tức dính trên bụng, chảy xuống một mảnh *** thủy.
Giây tiếp theo, Trần Duy không chút lưu tình trừu sáp tiểu huyệt, tiểu huyệt đã được chuẩn bị tốt mẫn cảm co rút lại, dũng đạo nóng tới bất khả tư nghị, một chút một chút dụ dỗ Trần Duy sáp càng thêm sâu, đỉnh Miêu Miêu tới khoái hoạt, Trần Duy muốn trừng phạt tiểu sắc miêu đến cơm cũng không để yên cho hắn ăn này, đầu đỉnh côn thịt cực đại ở trong tiểu huyệt hung hăng xoay vòng.
“A — meo!”
Khoái cảm mãnh liệt ập tới đánh sâu vào toàn thân Miêu Miêu, đôi mắt vàng óng nháy mắt trỗng rỗng, mị thịt mấp máy càng thêm lợi hại, hút nhanh côn thịt Trần Duy.
Trần Duy không biết có phải do Miêu Miêu là yêu quái hay không mà bên trong giống như muốn hút cả hồn phách hắn vào, mỗi khi rút ra một chút lại đem hắn hút vào, khiến hắn nặng nề thở dốc, ôm lấy mông Miêu Miêu, mãnh liệt trừu sáp, va chạm vào điểm mẫn cảm của Miêu Miêu, cố ý xoay tròn nghiền nát kích thích Miêu Miêu.
“Miêu Miêu, thả lỏng một chút, ngươi mau hút chết ta.” Trần Duy gian nan nói.
Côn thịt cứng rắn như thiết, va chạm điểm mẫn cảm, Miêu Miêu thoải mái tới rên rỉ, mơ hồ nghe lời Trần Duy nói, lắc đầu cự tuyệt: “Meo……….a……..Thật thoải mái……….Không được……….Ta còn muốn ngươi sáp nhanh lên………..Meo………”
Thật sự là rất thư thái, khó trách đồng bạn trong tộc lại thích ***, *** thực sự là chuyện khoái hoạt bậc nhất, khoái cảm bị côn thịt ma xát trong mông càng làm cho nó đạt thêm nhiều cực khoái.
Ngửi được một mùi khét, Trần Duy quay đầu thấy, cá trong nồi đã muốn cháy một chút, hắn có chút muốn mặc kệ, nhưng nếu cháy hết thì phòng sẽ ám mùi, vội vàng phân thần đóng van ga.
Miêu Miêu cũng ngửi thấy mùi khét, là mùi cá, theo bản năng hít sâu một hơi, ánh mắt thất thần trở nên thanh minh một chút, mắt mèo tham lam nhìn nồi cá kho tàu đang bốc nhiệt khí, không chút nghĩ ngợi liền vươn tay chộp tới. (ha ha… )
Trần Duy vội vàng bắt lấy tay nó, miễn cho nó tự làm bỏng chính mình.
“Meo ô!” Miêu Miêu bất mãn kêu một tiếng.
Trần Duy cười khổ, lúc này còn có thể phân tâm nghĩ cá, quả nhiên là mèo con.
Cầm lấy một đôi đũa, Trần Duy gắp một miếng thịt cá, Miêu Miêu lập tức hé miệng, đầu lưỡi sợ nõng vừa chạm tới liền rụt ngay về, “Meo……nóng….”
Trần Duy căn bản không có thời gian thổi nguội thịt, trực tiếp nuốt vào, ngậm trong chốc lát, đè lại đầu lưỡi Miêu Miêu, đem khối thịt kia uy tiến miệng nó.
Đầu lưỡi đem miệng Trần Duy quét sạch không còn một mảnh, Miêu Miêu ý vị do tẫn, bán híp mắt liếm liếm đôi môi hồng nhuận
Nhìn đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm trước môi, đôi môi vì dính nước bọt mà dị thường mềm mại động lòng, Trần Duy giật mình, hôn Miêu Miêu, hai tay Miêu Miêu bám trên cổ hắn, trong họng phát ra âm thanh dụ hoặc, rộng mở hai chân gắt gao hoàn trụ láy thắt lưng rắn chắc của hắn.
Nhẹ nhàng rút ra lại thật sâu cắm vào, tiếng nước ‘phốc xích’ từ nơi kết hợp truyền ra, côn thịt không chút lưu tình mạnh mẽ yêu thương lỗ nhỏ mất hồn, Miêu Miêu càng thêm phấn khích, duỗi thẳng cái đuôi hồn nhiên vong tình rên rỉ.
Lồng ngực rắn chắc mạnh bạo chà đạp hai tiểu hồng châu trước ngực Miêu Miêu, Trần Duy đã xâm nhập vào vực sâu dục vọng, kéo hai chân Miêu Miêu đặt trên vai. Tư thế này khiến hắn nhìn thấy rõ ràng côn thịt của mình đang ở huyệt khẩu tiên diễm ra vào như thế nào, huyệt khẩu nho nhỏ bị hắn sáp sắp khuếch trương tới cực đại, côn thịt toàn bộ rút ra, tiểu huyệt không thể khép lại nhìn thấy rõ ràng bên trong, mị thịt mấp máy, chất lỏng sáng bóng, ướt đẫm cái đuôi, nhất nhất đều dụ dỗ thị giác Trần Duy.
Một lần nữa cắm xuống thật sâu, Miêu Miêu mở lớn hai mắt, meo ô thét chói tai, dũng đạo ép càng thêm chặt, chỉ chốc lát sau ở Trần Duy mãnh liệt trừu sáp vài cái liền đạt tới cao trào.
Một cỗ nhiệt dịch phun chặt nội bích, Miêu Miêu run run kêu lên, tròng mắt oánh nhuận lưu lại nước mắt sau cơn kích tình mở to nhìn Trần Duy, Trần Duy thương tiếc hôn trán nó.
“Meo …….. ô ô……..” Miêu Miêu dẩu môi, “Ta muốn ăn cá!”
Còn tưởng Miêu Miêu sẽ làm nũng với mình Trần Duy nhất thời mặt hắc tuyến, khônmg khỏi nhìn cá trong nồi.
“Ta không ăn cá nóng, ngươi thổi nguội rồi uy ta ăn.” Miêu Miêu quẹt miệng, tiếp tục ra lệnh.
“Hảo.”
Còn có thể đối con mèo này âu yếm cái gì? Chỉ có thể nói “hảo”, Trần Duy vạn phần bất đắc dĩ.
Rút ra côn thịt, một lượng lớn dịch thể trắng ngà nhanh chóng trào ra khỏi tiểu huyệt, hạ thân Miêu Miêu không bao lâu liền dích đầy dịch thể của chính mình cùng Trần Duy, rơi xuống đùi non trắng noãn non mềm, hoạt hạ xuống nền gạch men thật bắt mắt.
Hạ thân Trần Duy lại nóng lên, nhưng Miêu Miêu sớm đã chạy mất, tiểu mông nhỏ nhắn ngồi trên bàn chờ đợi phục vụ: “Meo ô……..cá cá!”
Tinh Dịch càng lưu càng nhiều, rất hiếm có làm Trần Duy kìm lòng không đậu đưa tay vuốt ve tiểu mông bị va chạm tới đỏ ửng, hôn hôn lên nó.
Rốt cuộc là hắn sắc, hay là Miêu Miêu sắc, Trần Duy đã muốn không rõ.
Toàn thân tản mát hương vị còn đọng lại sau hoan ái, nhưng so với cá, Miêu Miêu một chút cũng không để ý, mắt mèo mở to nhìn chằm chằm vào đĩa cá Trần Duy bày trên bàn, Trần Duy xoay người đi vào bếp, nó liền chạy theo sau mông Trần Duy, cười tủm tỉm vừa đi vừa hít hít mùi thơm của cá.
“Thơm quá a!” Nhìn cá trên bàn, Miêu Miêu hai tay tựa vào cạnh bàn, hít một hơi thật sâu, say mê không thôi giật giật tai mèo, “Meo…….Ta muốn ăn cá!”
Trần Duy rửa tay, kêu Miêu Miêu
“Miêu Miêu, lại đây.”
Miêu Miêu luyến tiếc rời đi, tai mèo cụp xuống làm như nghe không thấy, nhìn chăm chăm vào cá kho tàu chảy nước miếng, kia bộ dáng thật sự phi thường đáng yêu, hơn nữa trên người Miêu Miêu còn che kín dấu vết lưu lại sau khi làm tình, giữa hai mông còn đang chảy ra dịch thể của hắn, lúc này vẻ mặt đáng yêu cũng có vẻ ***.
Tuy Trần Duy biết làm tình xong cho dù không tắm rửa, ít nhất cũng phải rửa tay mới có thể ăn cái gì đó, như vậy mới vệ sinh, nhưng Miêu Miêu kiên quyết không nhìn, thẳng đến khi Trần Duy gắp lên một miếng thịt bò nó mới ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười xinh đẹp ngọt nhuyễn, hướng Trần Duy lấy lòng meo ô một tiếng, mắt mèo mở to nhìn chăm chăm vào miếng thịt trên đũa, hưởng thụ nuốt vào, lại liếm miệng sạch sẽ, vẻ mặt nhu thuận chờ Trần Duy lại uy một miếng nữa, kia ánh mắt tinh lượng thấy sao cũng chọc người trìu mến.
Cơ hồ là trong nháy mắt, Trần Duy sinh ra một ý niệm *** trong đầu, ngược đem miếng thịt muốn uy Miêu Miêu tiến vào trong miệng mình.
Miêu Miêu nhất thời nhảy dựng lên, thở phì phì lao tới đè lên Trần Duy, “Không chuẩn ăn cá của ta!”
Một ngụm gặm lấy miệng Trần Duy, Miêu Miêu gắt gao hôn trụ Trần Duy, đầu lưỡi mềm mại tiến vào khoang miệng, sục sạo khắp nơi truy tìm thịt bò, ăn đến một mảnh không chừa.
Cư nhiên thật sự cướp lại thịt trong miệng hắn! Trần Duy có chút buồn cười, ôm lấy Miêu Miêu đã nhào vào lòng hắn, bàn tay to vuốt ve tấm lưng trơn bóng của Miêu Miêu, Miêu Miêu đang ở nổi nóng giãy giụa, cắn vào môi Trần Duy trả thù.
Thoáng đau đớn không có ngăn được thế tiến công của Trần Duy, phản trụ hôn Miêu Miêu, hai tay lặng lẽ trườn xuống, ôm lấy hai mông Miêu Miêu, Miêu Miêu theo bản năng mở ra hai chân ngồi trên đùi Trần Duy, lại không biết rằng Trần Duy đã muốn mở ra khóa kéo, côn thịt lửa nóng trướng tới phát đau đặt tại huyệt khẩu mềm mại.
Cảm giác được côn thịt vừa thô vừa nóng đặt trước mông, Miêu Miêu dẩu miệng, “Ta muốn ăn cá! Không cần ngươi sáp mông!”
Hôn nhẹ lên cái miệng nhỏ nhắn, Trần Duy dụ dỗ: “Chúng ta làm xong rồi ăn.”
Miêu Miêu nghiêng mặt, “Ăn trước làm sau.”
Tên đã trên dây không thể không phát, Miêu Miêu không phối hợp khiến Trần Duy khó xử, muốn bắt ép Miêu Miêu thì lại phạm vào nguyên tắc làm người của hắn, vì thế chỉ có thể dùng đầu đỉnh qua lại ma xát huyệt khẩu, hy vọng có thể khiến Miêu Miêu động dục.
Trần Duy càng ngày càng cảm thấy mình giống một nam nhân đáng khinh đang tìm bất mãn, vì thỏa mãn dục vọng bản thân mà có thể làm ra chuyện mất mặt như vậy, nhưng mà thần thái khi ăn cá của Miêu Miêu đều tựa hồ như là đang dụ dỗ hắn, khiến bản năng nam nhân thức tỉnh.
Huyệt khẩu tê tê ngứa ngứa, côn thịt cứ qua lại ma xát, nhẹ nhàng chen vào một chút lại đi ra, tính khí bị cỗ tê ngứa trêu chọc thức tỉnh, phần đỉnh nộn hồng dần dần ướt át, Miêu Miêu lắc mông, thập phần chán ghét cảm giác côn thịt ma xát nó, như vậy tê dại như vậy ngứa, thật là khó chịu a!
“Meo, ta chán ghét ngươi! Cũng không để yên cho ta ăn cá!”
Miêu Miêu ngóng mắt nhìn tới nồi cá kho chỉ được nhìn mà không được ăn, tức giận trảo ngực Trần Duy, lập tức đem Trần Duy đá ra, tiểu huyệt bị côn thịt ma xát lại càng chảy ra nhiều dịch thể hơn, song mông bị côn thịt vẽ loạn lại càng thêm ẩm ướt, dính dính, làm cho Trần Duy nhìn tới lập tức dục hỏa đốt người, giây tiếp theo liền nâng thắt lưng, côn thịt trướng tới tím bầm lập tức chen vào dũng đạo ấm áp.
“A……..Meo…….” Miêu Miêu phát ra tiếng rên rỉ ngọt ngào, đồng thời ngồi thẳng trên côn thịt, dũng đạo bị côn thịt khai mở phát ra một tiếng vang, dịch thể liền theo khe hở phun ra, lập tức ướt đẫm hạ thân hai người.
Miêu Miêu ngướng cổ, bám chặt hai tay Trần Duy, lập tức chủ động lay động cái mông, đuôi mèo nho nhỏ đứng thẳng trên cặp mồng hồng hồng tựa quả mật đào, theo thân mình lay động tới phát hoảng.
“Chán ghét ngươi! Meo a……. Ta muốn ăn cá! A…….Meo…….Thật thoải mái…….Meo……..” Miêu Miêu một bên say mê rên rỉ, một bên cố chấp biểu hiện mình chán ghét, rất nhanh hiểu được nên sử dụng phàn eo như thế nào để đạt được càng nhiều khoái cảm mãnh liệt, bán híp mắt, dùng ‘cái miệng nhỏ’ bên dưới tham lam phun ra nuốt vào côn thịt ngày càng thô to, mỗi một lần lay động là làm cho côn thịt chuẩn xác va chạm vào nơi cho mình khoái cảm, mỗi một lần va chạm đều làm cho nó thoải mái tới ngón chân cũng đều cong hết lại, dũng đạo mạnh mẽ co rút, khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm xinh đẹp, “Meo ……meo…..Chán ghét ngươi………”( miệng nói ghét mà cái mông….. _ __|||)
Nghe Miêu Miêu không ngừng nói chán ghét, Trần Duy chỉ cảm thấy Miêu Miêu thật đáng yêu, vuốt ve tính khí nho nhỏ đáng yêu của Miêu Miêu khiến nó lộ ra phần đỉnh phấn hồng. Đầu đỉnh hồng nhuận đáng yêu khẽ run rẩy, trào ra thứ chất lỏng trong suốt, Trần Duy khẽ dùng đầu móng tay kích thích, Miêu Miêu liền cong thắt lưng, hai tay đặt tại ngực hắn, nước mắt lưng tròng nhìn Trần Duy đang đừa bỡn tính khí của mình.
“Ô ……meo………” Song trọng kích thích nhượng Miêu Miêu trong mắt ngưng tụ hơi nước, mắt mèo phủ kín hơi nước càng thêm trong suốt, đôi môi đầy đặn khẽ nhếch, dồn dập thở dốc.
Trần Duy kìm lòng không đậu đem bàn tay dính đầy dịch thể vuốt ve khuân mặt nhỏ của Miêu Miêu, khuôn mặt trơn mịn cọ cọ vào lòng bàn tay hắn, vươn đầu lưỡi khẽ liếm, đay đều là bản năng của mèo khi bị vuốt ve, lại nhượng Trần Duy lâm vào điên cuồng mà trừu sáp tiểu huyệt ướt át không gì sánh bằng, làm cho Miêu Miêu càng thêm rên rỉ đứng lên.
Đầu ngón tay vói vào miệng Miêu Miêu, Miêu Miêu theo bản năng ngậm lấy ngón tay hắn, dùng đầu lưỡi khẽ liếm quanh, môi giống như đang tính giao qua lại co rút. Đầu ngón tay giống như thâm nhập vào một dũng đạo khác, nước bọt ấm áp theo miệng Miêu Miêu chảy ra mang theo hỗn hợp tiếng nước, trong nhà trọ nho nhỏ mỗi một chỗ đều manh theo âm thanh khiến người nhộn nhạo.
Miêu Miêu cưỡi trên người Trần Duy, cái mông *** đãng xoay a xoay, chất lỏng trong suốt dọc theo tính khí chảy xuống thấm ướt áo sơ mi trắng cũng như tây trang của Trần Duy, tiểu mông nho nhỏ mượt mà vẫn như cũ ngồi trên người Trần Duy, vặn vẹo thắt lưng, nhượng côn thịt trong tiểu huyệt xoay tròn, va chạm vào điểm mẫn cảm, một trận lại một trận khoái cảm ập tới khiến dũng đạo Miêu Miêu ngày càng chặt.
Cứ tiếp tục nhhw vậy Trần Duy sợ mình so với Miêu Miêu còn muốn bắn sớm hơn, bất quá mới có ‘học hỏi’ một ngày, tiểu sắc miêu này càng ngày càng lợi hại, nhìn không ra là nó không hề có kinh nghiệm.
“Meo …….A…….A…….Không được…….Meo…..” Miêu Miêu vô ý thức nói, mắt mèo động nhân toát ra điểm thất thần, “Ngô……Meo…….Muốn bắn…….Miêu Miêu muốn bắn…….. Để cho ta bắn…….”
Dũng đạo co rút thêm gắt gao, nhiệt độ bên trong cũng mau hòa tan Trần Duy, Trần Duy ôm chặt lấy mông Miêu Miêu, dùng lực mạnh động thắt lưng, hung hăng đâm vào trong tiểu huyệt.
Bị côn thịt dùng sức xỏ xuyên, mị thịt mấp máy đều bị lôi ra, ma xát mạnh mẽ giống như muốn cho dục hỏa trong cơ thể Miêu Miêu càng thêm cháy vượng, nó chỉ có thể thất thanh phát ra tiếng mèo kêu bén nhọn, vô ý xòe móng trảo Trần Duy.
“A a……Meo……..Hảo bổng……”
Trần Duy bị Miêu Miêu trảo phi thường đau, nhưng nhìn tới cái mông bị mình nâng lên lại nhúc nhích mở rộng hai chân, tùy ý hắn va chạm thì trong lòng không khỏi sinh ra trìu mến, cùng với càng thâm trầm ***, khiến hắn càng thêm dùng sức đĩnh mạnh lên trước, va chạm tiểu huyệt đỏ bừng.
“Miêu Miêu……”
“A Duy …… A Duy………Meo …. meo…… Sáp bắn ta………. Ô meo………Ta muốn bắn………” Miêu Miêu mang theo khóc âm nức nở yêu cầu, ‘cái miệng nhỏ’ bên dưới đã sớm sưng đỏ không chịu nổi, nhưng ‘cái miệng nhỏ’ vẫn đang ‘đói’, tác cầu Trần Duy yêu thương càng nhiều, càng thêm thỏa mãn ‘nó’.
Nam nhân cường lực va chạm, lần lượt đỉnh khai mị thịt đang ngậm lấy hắn, thủy quang tràn ra dính đầy côn thịt, đem dịch thể bên trong còn sót lại đẩy ra lại cắm vào, miêu thanh ngày càng bén nhọn, rốt cục thẳng ở một tiếng hét thê lương thì toàn thân co rút bắn ra.
Tinh dịch phun đầy thân thể cả hai, dư vị cao trào chưa lui, một cỗ nhiệt lưu nóng bỏng phun vào dũng đạo mẫn cảm, tinh dich tràn đầy trong bụng nhỏ của Miêu Miêu, một cỗ dịch thể nhũ bạch tràn ra nơi hạ thân hai người kết hợp, dính trên huyệt khẩu sưng đỏ, rơi xuống côn thịt.
Cho dù đến giờ khắc này, Trần Duy đều như trước nghe được Miêu Miêu một câu tối sát phong cảnh
“Ta muốn ăn cá …… Meo……”
“……….”
Trần Duy hoàn toàn câm lặng, vẻ mặt hắc tuyến nhìn cái mông Miêu Miêu còn đang ngậm lấy côn thịt của hắn, Miêu Miêu quẹt cái miệng nhỏ, không có chút mệt nhọc sau khi làm tình, trái lại thạt sự chính hắn, thật sự ngay cả một con mèo còn thua xa, có điểm không dậy được. (nói, bình thường người và yêu mà XX thì cái gì sẽ mất a ~~ chậc chậc… tinh tẫn nhân vong, tinh tẫn nhân vong a ~)
“Meo ……. Cá cá cá!” Miêu Miêu lôi kéo Trần Duy còn đang nằm trênm đất, ngữ khí mềm nhũn, “Ta muốn ăn cá!”
Trần Duy không đứng dậy, Miêu Miêu liền đánh ngực hắn, cộng thêm đẩy vai hắn, côn thịt liền trượt ra khỏi tiểu huyệt, điều này càng làm cho Trần Duy không chịu đứng lên, trực tiếp liền dùng tư thế này ôm lấy Miêu Miêu, thừa dịp Miêu Miêu còn chưa hoàn hồn vọt vào phòng tắm.
“Trước tắm rửa sau mới ăn cá!”
“Meo!” Phòng tắm truyền ra âm thanh bất mãn của Miêu Miêu: “Ta muốn ăn cá, không cần tắm rửa!”
“Không muốn cũng phải tắm!” Trần Duy cưỡng chế Miêu Miêu tắm rửa, vừa tiếp xúc với nước Miêu Miêu liền vừa cào vừa cắn, đem Trần Duy biến một thân đầy thương tích.
Tình yêu với cá khiến Miêu Miêu nháy mắt trở lại nguyên hình, trượt ra khỏi tay Trần Duy, nhảy ra khỏi bồn tắm lớn, cả người ướt sũng chạy ra khỏi phòng tắm, một phen nhảy lên trên bàn, cầm lấy con cá trên bát, hoan hoan hỉ hỉ hưởng thụ.
Ăn hết, Miêu Miêu liếm sạch móng vuốt, từ trên cười tủm tỉm nhìn xuống Trần Duy.
“Meo!” Miêu Miêu oai đầu, móng vuốt cầm lấy xương cá, hướng Trần Duy kêu lên một tiếng thắng lợi.
“Con mèo tham ăn!”
Một khắc trước còn cùng hắn làm tình triền miên, ngay sau đó liền biến thành mèo làm cho hắn quả thực triệt để bị đánh bại.