Quyển 5 –
Có linh tê, hai lòng dễ chịu
Một hồi Mạc Thành Dũng tiến vào, trong tay đang cầm một món đồ mà Tuyết Thanh mới vừa mang đến cho nàng: “Vừa rồi hoàng thượng nhờ Đức Phi nương nương mang ngự bút đến cho người.” Phi Tâm nghe xong thì nhận lấy mở ra xem. Thấy rồi thì nước mắt lại không ngừng được, hoá ra là bức hoạ hắn vẽ ở vườn Sướng Tâm. Ngày đó náo loạn cả buổi, cuối cùng mực văng đầy bàn, hắn cũng không hoàn thành bức vẽ.
Trải qua ba tháng, hắn đúng là đã vẽ xong rồi. Y phục mùa đông kia, bộ trâm cài tóc kia, thậm chí dáng người của nàng không sai một ly. Lúc này đưa đến cho nàng xem, thật là khiến nàng đau đớn vô cùng. Vốn nàng cũng không hối hận vì đã làm như thế, dù cho hắn tức giận đến phát điên thì nàng cũng không hối hận. Nhưng mấy ngày nay bình tâm suy nghĩ lại, nàng thật sự cảm thấy thời gian quá ngắn. Nhớ lại lúc Nam tuần, nàng càng cảm thấy bản thân quá mức thận trọng, khiến hắn vô cùng nghi ngờ. Quý Phi không có lỗi với hoàng thượng, tất nhiên là có trời đất chứng giám cho lòng trung thành. Nhưng Lạc Chính Phi Tâm thật có lỗi với tình yêu của Sở Vân Hi, khi chữ trung và chữ ái đối đầu với nhau, nàng phải từ bỏ ánh nhìn sâu thẳm kia!
Nàng vừa xem vừa khóc, lại sợ thấm bức họa này mà chà đạp tâm ý của hắn, đưa tay kéo xa khoảng cách. Mấy ngày này, nàng căn bản không muốn rơi lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-me-tam-ky/1962295/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.