Công chúa nhỏ Nini được chiều hư, ở trước mặt những đứa trẻ khác không nhịn được muốn bắt nạt.
Nhưng bây giờ, cô nhóc lại không muốn bắt nạt An An.
Bạn nhỏ này cười lên có chút đáng yêu.
"Chúng mình làm bạn tốt đi!!!" Tình cảm mãnh liệt của Lập Lập bắn ra bốn phía.
An An lập tức gật đầu, cô bé thích kết bạn nhất.
Tay nhỏ Nini chống má, lộ ra biểu cảm khó hiểu.
Cô nhóc không có bạn bè, bình thường ở nhà cũng chỉ có dì bảo mẫu cùng chú làm vườn chơi với bé.
"Kết bạn mới là sao?" Cô nhóc hỏi.
"Chúng ta có thể nói chuyện phiếm với nhau!" Gương mặt Lập Lập đầy tươi cười, hệt như mặt trời nhỏ.
Sau khi đám nhóc con "Ăn Tết" xong bắt đầu hào hứng nói chuyện, câu được câu không, trò chuyện trên trời dưới đất.
"Cô nhi là cái gì?" Nini đột nhiên hỏi.
[ Má ơi------Tại sao lại hỏi cái này? Trẻ hư đúng là trẻ hư, không có cách nào khiến người khác bớt lo.]
[ Nhưng tui cảm thấy cô bé không cố ý, chỉ thuận miệng mà thôi!]
[ Trẻ con thì biết cái gì? Có lẽ cô nhóc không biết cô nhi là cái gì thôi.]
"Nghe nói cậu là cô nhi, cô nhi là cái gì?" Nini lại hỏi.
Làn đạn ở khu bình luận hận không thể duỗi tay che miệng Nini lại.
Tại sao có thể xát muối lên vết thương lòng của An An?
Đứa trẻ đã không dễ dàng...
Làn đạn trong phòng phát giảm đi rất nhiều, không phải mọi người rời đi mà là không ai nhẫn tâm nhìn An An khổ sở.
Nhưng vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-me-anh-hau-tham-gia-gameshow/271542/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.