*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phía tây Khánh Thọ Đường giáp với Nhạc Thọ Đường, là một viện tử nhỏ mà đơn giản, không có cổng tường hoa lệ, màu sắc bố cục cũng rất đẹp. Viện tử bốn dãy không lạ, nhưng trên nóc nhà lại được làm rất văn vẻ. Bốn dãy nóc nhà ngạnh sơn mái hiên cong, ngói vàng ngói xanh cứ thế lần lượt đan xen, dưới mái hiên cong còn sơn màu theo phong cách Giang Tô, vừa nhìn đã thấy rất kỳ thú.
Phương diện khác cũng rất tốt, cũng bởi vì là một khoản viện hẹp dài từ nam qua bắc, nên ánh sáng của mặt sau phòng ốc không thoáng rộng. Song cái này cũng không ảnh hưởng đến niềm vui của Tố Dĩ, nàng là một người rất biết tự điều tiết mình, không phải chung chạ một phòng cùng người khác, như Hoàng đế nói ấy, nàng ở nơi của mình có thể hoành hành vô kỵ, thích ngồi hay nằm, chẳng ai quản được. Điều này cũng là dựa vào ân điển của Hoàng hậu nương nương, vị chủ tử kia vốn là một chưởng quỹ bỏ mặc công việc, nhưng tại nơi này của nàng lại tốn tâm tư. Mỗi vị chủ nhân tấn vị thường phải bổ nhiệm tinh kỳ ma ma trói buộc ngôn hành, tinh kỳ có tốt hay không tốt, học vấn bên trong cũng rất lớn. Bạn nghĩ mà xem, nếu mà có một người ngày ngày ở bên lỗ tai mình dông dông dài dài, thế chẳng phải là kinh khủng sao, cuộc sống của bạn còn có thể trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-luoc/1214613/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.