Thái hoàng thái hậu khẳng định không ngờ thằng bé này sẽ trả lời như vậy, rõ ràng sửng sốt một chút, quay lại hỏi Thái hậu, “Những lời này đều là cô dạy nó?”
Tố Dĩ nghe thấy một giọng nói đạm bạc, vững vàng đáp, “Đám ca nhi trong tiểu bối đều là tôn tử của Lão Phật Gia, Lão Phật Gia còn có thể không biết tính tình chúng nó hay sao? Tốn Nhi chủ kiến lớn, từ bé đã không cần con bận tâm. Cũng phải thôi, con cháu đều có phúc của con cháu mà, làm trưởng bối cũng không cần xen vào. Theo con thấy, con là người không có chí lớn, chỉ cần mấy đứa nhỏ nhà con khỏe mạnh, sống vui vẻ thỏa mãn, con đã cao hứng lắm rồi. Con xuất thân khổ cực, chẳng có hứng thú làm ác nhân. Con cũng khuyên Lão Phật Gia giảm bớt tính tình lại, Đông Tề làm Hoàng đế như thế nào, mọi người chúng ta đều nhìn thấy. Cậu ấy cần chính yêu dân, chuyện lớn chuyện nhỏ gì đều không gặp trở ngại, vậy mà chỉ một chút không được đẹp lòng người mà muốn đuổi cậu ấy ư? Ngài ngàn vạn lần đừng nói những lời kia với Tốn Nhi, nó còn bé phúc mỏng không nhận nổi. Hơn nữa bọn chúng huynh nhường đệ kính, trước nay chưa từng có nửa điểm hiềm khích, đừng vì một câu của ngài mà khiến cho huynh đệ xa cách, âu cũng không nên.”
Thái hoàng thái hậu nghe thêm hai câu đã không chịu nổi, đập bàn quát lớn, “Cô bây giờ càng không coi ai ra gì rồi, dám nói năng với ta như vậy à? Ta làm người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-luoc/1214604/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.