Hoàng đế ngửa mặt nhìn đỉnh điện, sắc mặt ngưng trọng, “Triều đình làm việc, cái quan trọng là chứng cớ, không phải cứ ai xáo trộn đánh lừa là có thể xoay chuyển được. Hoàng tổ mẫu nói trẫm trọng dụng ngoại thích, cái danh này Tôn nhi không gánh nổi. Phiên vương từng đời của Nam Uyển đều có tổ huấn lưu lại: ngoại thần không thể trọng dụng, hậu cung không được can chính, đây là hai điều quan trọng hơn cả. Trẫm làm việc trước nay luôn có lý lẽ có căn cứ, mỗi ngày sớm đọc Thánh Huấn và Thực Lục, hạ qua đông đến cũng đã được mấy năm rồi, cũng không phải đọc vô ích, sao có thể làm chuyện hổ thẹn với giáo huấn của tổ tông chứ! Sở dĩ phái A Lâm A Sơn giám sát Diêm vận kỳ thật phần lớn còn là nể mặt Hoàng tổ mẫu. Nào ngờ ông ấy ỷ vào hoàng ân vơ vét của cải khắp nơi, không riêng gì cô phụ trẫm, còn cô phụ ân trạch của Lão Phật Gia.”
Trước nay Hoàng đế nói chuyện đều đúng phương pháp, hắn có thể nói xa nói gần khiến cho chiến hỏa lan rộng hơn. Thái hoàng thái hậu tự cho là mình rất cao, nhân vật lợi hại như Thái Thượng Hoàng cũng chẳng làm gì được bà cơ mà, huống chi là tôn tử? Tông Nhân phủ quản mọi công việc liên quan đến tông tộc, nếu trên mặt luân thường đạo lý Hoàng đế đi sai bước, tộc lão trong Tông Nhân phủ chưa chắc sẽ không nhúng tay vào. Nhưng điều khiến bà bực mình chính là vụ án của A Lâm A Sơn, chuyện này nếu muốn truy cứu lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-luoc/1214598/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.