*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cô nương chậm đã.” Hắn ở phía sau gọi với theo, “Đợi ta một chút.”
Đầu Tố Dĩ phình to như cái đấu, xoay người lại nói, “Tiểu công gia, nô tỳ còn phải đề linh! Vinh đại tổng quản sai người canh chừng nô tỳ, nếu để nhỡ việc thì không hay.”
Nàng không ngừng bước chân, nhanh chóng ra khỏi Khải Tường môn rẽ vào con hẻm. Tiểu công gia là đàn ông, sải đôi chân dài chỉ ba bước đã bắt kịp, cùng nàng song song đi tới, ôn tồn nói, “Nàng cũng đừng giận, hoàng hậu nương nương đã nắm chắc trong lòng rồi, sẽ không để nàng tiếp tục đi không biết ngày đêm thế đâu. Chẳng qua e ngại vạn tuế gia mới hạ chỉ hôm kia, không nên xin ân điển ngay thôi. Hầy, nàng xem nàng bị bệnh như vầy, lúc này còn phải đề linh, khiến ta thật đau lòng mà.”
Tố Dĩ quay đầu nhìn, hắn mang mũ lông báo xa-li ấm áp, lông chồn trên cổ áo cao cao làm nổi bật lên gương mặt, ngũ quan đoan chính xinh đẹp. Hai mắt lấp lánh nhìn người, cả người toát lên tinh – khí – thần. Tuy nói chuyện một câu trên trời một lời dưới đất chả ăn nhập với nhau, nhưng xem ra là người không xấu. Khéo ăn nói, tính tình hiền hoà, nàng cũng không thấy chán ghét hắn lắm, bèn cười nói, “Tiểu công gia ngài quá khách khí rồi, nô tỳ hầu hạ tang sự cũng không khổ cực suông, ngài xem phúc tấn đã ban thưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-luoc/1214545/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.