Đường nhỏ hẻo lánh vắng vẻ, hai cỗ xe ngựa xuyên qua bóng tối mập mờ chạy về hướng thành Tô Châu, lướt qua cỏ lau hai bên đường.
"Hai vị phu nhân, chúng ta nghỉ ở đây một lát", đại hán đánh xe thấp giọng nói, ánh mắt chăm chú nhìn theo hai nữ tử xinh đẹp đang bước xuống. Hai người này mặc y phục tầm thường may từ vải thô, búi tóc đơn giản, vậy mà vẫn không che được mỹ mạo vốn có.
"Mi Nhi, ngươi nên đổi nam trang đi, nhìn ánh mắt của hắn ta thấy có chút không thích hợp đâu...", Dụ Nguyệt Tịch kéo kéo tay áo Lâm Mi Nhi, hạ giọng nói nhỏ.
"Ta mặc nam trang càng dễ gây chú ý a, làm một phu nhân tầm thường vẫn là an toàn hơn chút", Lâm Mi Nhi nhàn nhã trả lời, thuận tiện cho hạ nhân gỡ đồ đạc xuống. Nàng lại quay người đối diện với Dụ Nguyệt Tịch, vuốt ve sợi tóc bên tai người kia, ngữ điệu mang theo tia áy náy, "Cũng là do ta, nếu không phải tên tài chủ Trương gia trang kia muốn nạp ta làm thiếp, chúng ta cũng không cần phải bôn ba đường dài, khiến cho ngươi vất vả thế này".
Dụ Nguyệt Tịch nghe người kia nói thế, chỉ lắc lắc đầu, "Không sao, tốt hơn vẫn là không nên dây dưa với mấy tên du côn đó, chúng ta vẫn nên tự lo cho mình a".
"Năm đó còn ở Linh Vũ phường, Thành đại ca đã chăm sóc ta rất tốt, huynh ấy là người tốt, chúng ta có thể tin tưởng. Hơn nữa nghe nói Tô Châu có Kỵ binh cai quản, chấp pháp nghiêm minh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364447/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.