Tiến vào địa phận tiểu trấn Ngô Trạch, hai người xuống ngựa đi bộ. Trữ Tử Mộc, một thân trường bào giáng hồng, tóc búi khá cao, là kiểu tóc búi của phu nhân nhưng không cầu kỳ như khi còn ở trong cung. Tóc đen như mực đối nghịch với nước da như tuyết, dù đã thu liễm khí chất cao ngạo quyền uy, nhưng quanh nàng luôn tỏa ra một loại tôn quý khiến người kiêng dè, lại càng khiến cho bản thân nàng cùng không gian nhỏ bé nơi tiểu trấn thuần phác này có vài phần không hợp.
Đi qua quán rượu Trần gia, Thanh Sanh vừa thấy Trần đại tẩu đang đứng trước sân liền kéo Trữ Tử Mộc nhanh chóng lướt qua, nhưng vẫn là không kịp.
"Cố Thanh, tên tửu quỷ vừa nghèo vừa lười nhà ngươi, ta nói cho ngươi biết, mau mau trả hết số tiền còn nợ cho lão nương. Nhìn ngươi xem, đời này có định cưới gả không đây, đã bao nhiêu tuổi rồi còn không lo lập thất!", Trần đại tẩu vừa nhìn thấy bóng dáng Thanh Sanh liền chống nạnh quát tháo, kinh động đến cả Trần lão bản đang đong rượu bên trong, khiến hắn vội vàng chạy ra cố sức lôi kéo phu nhân đi vào.
"Đừng để ý tới hắn nữa, mau vào thôi!".
Thanh Sanh muốn kéo Trữ Tử Mộc đi về, nhưng người kia không những nhất định không chịu theo nàng mà còn một đường quay lại, hướng về phía quán rượu Trần gia mà đi tới. Nàng đi tới trước quầy, ngón tay gõ lên bàn gỗ, lạnh lùng hỏi Trần đại tẩu,
"Cố Thanh thiếu ngươi bao nhiêu tiền?"
Trần lão bản thấy một phu nhân cao quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364429/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.