Đêm đã khuya, tam huynh Trữ gia cùng Trữ Tử Mộc và Thanh Sanh đều còn ở trong phòng. Thanh Sanh cầm trên tay một con hùng ưng khắc từ đá, khóe miệng mang theo mạt cười như có như không. 
"Đại ca nói ngươi đã tự có kế sách, rốt cuộc là như thế nào?", Trữ Tử Mộc nhìn bộ dạng như cao nhân ẩn sĩ của Thanh Sanh, không khỏi mất kiên nhẫn mà mở lời. 
"Minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương*, đã từng nghe qua kế này chứ?", loại binh pháp này là kết tinh từ tinh túy của ngàn năm binh thư, đương nhiên người Hồ không thể hiểu được. 
"Trữ đại ca, không biết mấy ngày gần đây quân Hồ có động tĩnh nào khác hay không?", Thanh Sanh lại tiếp tục hỏi. 
"Mấy ngày nay có tin báo từ mật thám, truyền rằng quân Hồ dường như đang rục rịch điều binh, mà tin Nam Quân vương dong binh làm phản chắc hẳn cũng đã đến tai bọn chúng. Hiện tại chỉ còn có thể tùy cơ ứng biến, hẳn là quân Hồ hiện tại vô cùng mong đợi ngày hoàng thành thất thủ, để cho Hắc Hổ quân cũng suy yếu tan rã". 
"Nếu như không còn cách nào khác, kế sách tốt nhất vẫn là bế quan tỏa cảng, đóng chặt cổng thành, nội bất xuất ngoại bất nhập. Đợi đến khi đêm khuya, cho chừng năm trăm người đưa một trăm xe lương thảo ra khỏi thành, binh sĩ cũng nấp ở trong đó, mặt khác cũng có thể cho hai ngàn quân xuất thành. Không vào hang cọp không bắt được cọp con, biết được Yến Sơn quan không còn bao nhiêu quân, hẳn bọn chúng sẽ khinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364403/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.