Đỗ tứ nương là tú bà Nghênh Hương viện, mặc một bộ váy dài thướt tha mỏng tang, giữa đầu lông mày vẽ một cánh hoa bỉ ngạn đỏ chót, trên mặt phủ một lớp son phấn kỹ càng cầu kỳ che đi những nếp nhăn. Ước chừng cũng đã có tuổi, nàng ngả người bên bàn tròn, tay cầm quạt tròn khẽ phẩy, thần sắc lo lắng khó hiểu nhìn vị công tử đang ngồi phía bên kia bàn, cắm cúi ăn. 
Khi ấy nàng thấy vị công tử trường bào xanh thẫm này đang mơ màng đứng trước cửa, một thân ngọc quan hoa phục, dung mạo sáng lạn hào hoa, đoán rằng hẳn là thiếu gia nhà quý nhân, nhất định có thể kiếm chác được không ít. Vậy là liền trăm phương ngàn kế lôi kéo vào đây, nhưng mà vào đây rồi hắn lại chỉ lo ăn, ngay cả cô nương ngồi bên cạnh cũng không thèm liếc nhìn một cái. 
"Công tử, đừng chỉ lo ăn a, không bằng để Hàm Hương bồi ngài uống rượu", nữ tử ngồi bên cạnh tự xưng Hàm Hương, gò má ửng hồng, áo xuân vàng nhạt, thanh tú đáng yêu động lòng người. Thanh âm nhỏ nhẹ, tròng mắt ẩn tình, ngón tay khẽ kéo vạt đai lưng của 'công tử' kia, ai ngờ hắn lại không nử phần để tâm, chỉ quan tâm đến gà quay trên bàn. 
"Công tử, vậy thì để Thúy Nhi hầu ngài tán ngẫu đi", nữ tử kia nhích lại gần, lên tiếng mời gọi. Nàng ngồi chống tay bên bàn, vạt áo sa mỏng trượt xuống, lộ ra cánh tay thon gầy trắng nõn. Khóe mắt vẽ nốt ruồi mỹ nhân, lại càng làm cho dung nhan nàng hút mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364369/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.