Thành Dương Châu, tết Hoa Đăng tới gần kề, đèn đuốc sáng như sao hòa vào trong biển người náo nhiệt ồn ã, tạo nên cảnh tượng thịnh thế phồn hoa.
Trữ Tử Mộc vốn định đưa Thanh Sanh ra ngoài thăm thú, đã lặng lẽ âm thầm chuẩn bị y phục, không ngờ xế chiều lại thấy Đoan Nhược Hoa cùng Vân Khuynh đã thong thả đợi hai người trước cổng từ lúc nào.
Hãn Vân ở lại trong phủ nhìn mấy người kia cao hứng mà buồn bực. Trữ Tử Mộc đã dặn nàng tối nay theo Trữ Viễn Chi đi thả đèn, mà Trữ Viễn Chi cũng biết là tối nay Trữ Tử Mộc thế nào cũng lẻn ra ngoài, nhưng cũng chỉ tặc lưỡi cho qua. Hắn nuông chiều Trữ Tử Mộc, biết rằng nàng bảy năm ròng rã ở trong cung, hẳn là vô cùng buồn bực, nên cũng làm như không biết.
Đoan Nhược Hoa một thân nam trang, trường sam bạch ngân, đai lưng to bản bó gọn ghẽ quanh eo thon, tóc đen vấn lên đỉnh đầu, chụp bởi một trụ bạc. Thân hình cao gầy, dáng vẻ có chút nhược, dung nhan trong trẻo thuần thục, chân mày không kẻ vẽ, thần sắc đạm bạc nhưng lộ ra anh khí phảng phất, có mấy phần như cư nhân ẩn sĩ.
Trữ Tử Mộc cũng là một thân trang phục nam tử, trường sam xích hồng, khoác ngoài một trường bào cẩm y hoa văn nâu đỏ, tóc đen buộc lên bằng một dây vải, quấn mấy vòng, cố định bởi một cây trâm huyết ngọc. Mày kẻ công phu, lại càng yêu diễm, tỏa ra khí phách ngang tàng. Cử chỉ tiêu sái, phong phạm kiêu ngạo, không hề có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364366/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.