Phượng Tê cung.
"Vân Khuynh, mấy ngày nữa mới có thể xuất phát?", Đoan Nhược Hoa nhàn nhạt mở miệng, tay nâng chén trà hoa lài, hơi nóng bốc lên quanh quẩn, như là phủ lên cả con ngươi ngọc bích trong suốt đạm bạc. Ngữ điệu có chút lo lắng khẩn trương, không thích hợp với khí chất lạnh lùng điềm nhiên của nàng.
"Nương nương, còn khoảng chín ngày nữa...", Vân Khuynh hồi bẩm, Đoan Nhược Hoa hơi nhíu mày, lại nói, "Làm sao có thể chậm trễ như thế, không phải bổn cung đã nói chuẩn bị không cần quá cầu kỳ, phải nhanh chóng thu xếp lên đường sao?",
Vân Khuynh cúi đầu, nhẹ giọng hòa hoãn, "Nương nương xuất cung dù sao cũng không phải chuyện nhỏ có thể làm qua loa. Phượng giá xuất cung, cũng không còn cách nào khác, phải chuẩn bị cho chu đáo. Nghi trượng thiếu một thứ cũng không được, hơn nữa phải sắp xếp đội ngũ cung nữ thái giám, báo cho Đại nội thị vệ một tiếng, còn phải chọn ngày lành tháng tốt mới có thể xuất hành. Chín ngày nữa, may mắn có thể khởi hành vào ngày tốt".
Đoan Nhược Hoa rũ mắt nhìn chén trà trong tay, lộ vẻ mất bình tĩnh mà ảm đạm chán nản. Nàng đương nhiên là lo lắng, lo lắng Thanh Sanh sẽ xảy ra chuyện gì, lo lắng nàng bị Trữ Tử Mộc cướp đi một lần nữa. Trong lòng nổi lên tức giận bất an, nắm chặt chén trà, lẩm bẩm,
"Sớm biết có ngày này, nếu bổn cung biết sẽ có ngày hôm nay..."
"Nương nương...", Vân Khuynh nhìn thần sắc lạnh lẽo của nàng đoán được nàng nghĩ gì, nhẹ giọng gọi một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364358/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.