"Mới hồi cung còn dịu ngoan, sao bây giờ lại như vậy đây?", hắn dùng sức nắm cằm Đoan Nhược Hoa, làm cho nàng mở miệng. Đau đến làm cho nàng ứa nước mắt, rơi dọc xuống khóe mắt, rơi xuống không ngừng. 
Cảm nhận được gương mặt lạnh như băng kia trở nên ẩm ướt, Cảnh Đồng đế đình chỉ động tác nhìn lên. Thấy trên mặt nàng đầy nước mắt, hắn sửng sốt một chút, đưa tay bận rộn quệt đi nước mắt trên mặt nàng, dùng môi hôn lên mắt nàng, bối rối nói, 
"Đừng khóc, bất quá trẫm chỉ muốn cùng nàng thân cận một chút mà thôi", lời nói ôn nhu mà bàn tay đã thô lỗ tùy tiện bò theo từng đường y phục của nàng, tròng mắt lóe lên dục vọng, thở hổn hển, giọng khàn đặc đi, 
"Trẫm muốn nàng, muốn từng tấc da thịt của nàng..." 
Y phục chợt bị xé một đường, lộ ra da thịt tuyết trắng, xương cốt tinh tế thon thả. Dục vọng trong mắt Cảnh Đồng đế lại càng cuồng loạn, hai tay to lớn nắm lấy bả vai thon gầy của nàng, cuồng bạo hôn lấy da thịt tuyết trắng. Da thịt trắng noãn vì bị thô bạo kích thích mà đỏ lên, kích thích Cảnh Đồng đế, hắn vui mừng như điên. 
"Mau, ngươi mau lui ra!", Đoan Nhược Hoa mở miệng, thanh âm gấp rút hơi run. Thân thể nàng cứng ngắc không hề nhúc nhích, để hắn muốn làm gì thì làm, mà ánh mắt càng ngày càng lạnh xuống, như ngọc dưới đáy hồ, tĩnh mịch, rét lạnh. 
Cảnh Đồng đế thấy biểu tình Đoan Nhược Hoa cứng ngắc mà lạnh như sương, trong mắt không hề có hắn mà chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-loan-thanh-ti/1364341/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.