#tien161099 đã beta
Lộ Chỉ bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, ở bệnh viện hai ngày, bác sĩ đã cho xuất viện.
Tần Tư Hoán nghe được xém chút nữa dậm chân, tạc mao nói lý với bác sĩ: “Ông xem chân của em ấy còn như thế này, mà cho xuất viện sao?”
Bác sĩ: “……?” Cậu là đang hoài nghi tôi không chuyên nghiệp?
Tần tổng vung tay, “Ở thêm bao nhiêu ngày đi, chúng tôi không thiếu số tiền đó.”
Nằm trong phòng bệnh, Lộ Chỉ cả ngày chỉ có thể phát ngốc với Tần Tư Hoán, sau đó chính là chơi game.
Lộ Chỉ trên đầu muốn mọc nấm rồi, quá chán.wattpadtien161099
Trầm mặc một hồi, Lộ Chỉ rốt cuộc lên tiếng: “…… Tần Tư Hoán.”
Người đàn ông quay đầu nhìn về phía cậu, trong ánh mắt mang theo quan tâm: “Sao vậy? Chỗ nào không thoải mái?”
Sáng sớm, trong không khí còn vương mùi cây cỏ.
Lộ Chỉ hít sâu một hơi, nhịn xuống xúc động đánh chết Tần Tư Hoán: “Em có thể xuất viện.”
“Ở thêm vài ngày đi.” Tần Tư Hoán kiên trì: “Chờ tháo băng hả xuất viện.”
Lộ Chỉ thật sự là không có chỗ nào không khỏe, nhưng mà Tần Tư Hoán kiên trì như vậy, cậu cũng có chút dao động.
Bác sĩ ở bên cạnh nói vào: “Lộ Chỉ, băng vải của cậu phải 60 ngày sau mới có thể tháo.”
Lộ Chỉ: “!!!”
Lộ Chỉ từ trên giường ngồi dậy, thẳng sống lưng, nhìn Tần Tư Hoán nói: “Em muốn xuất viện, em không muốn ở đây.”
Tần Tư Hoán rũ mắt, hàng mi dày rũ xuống, che một bóng râm nhỏ nơi bọng mắt, sau đó, người đàn ông cau mày, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184211/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.