Lộ Mạnh Thịnh thình lình hỏi như vậy, Lộ Chỉ lúc đầu còn chưa phản ứng kịp, tưởng rằng mình còn đang nằm mơ. Cậu còn buồn ngủ mà trợn tròn mắt, mờ mịt nhìn Lộ Mạnh Thịnh, há miệng thở dốc, ngơ ngác hỏi lại: “Cái gì?”
Lộ Mạnh Thịnh khoanh tay đứng bên giường, cả người mập mạp đứng dựa vào tủ quần áo.
Trong phòng không kéo rèm, nắng sớm mờ ảo mông lung, nhóc con mới vừa tỉnh ngủ, đầu còn nằm trên gối, một đôi mắt đào hoa nhướng lên, đuôi mắt hơi phiếm hồng, lười biếng ngáp một cái.
Lộ Mạnh Thịnh thở dài. Ông chỉ là uống say, chứ không có ngốc, mọi chuyện xảy ra trong đêm qua ông đều nhớ rõ ràng.
Say rượu làm đầu ông hơi mơ hồ, phản ứng chậm chạp, nhưng buổi sáng hôm nay vừa thức, điều đầu tiên xuất hiện trong đầu, chính là Tần Tư Hoán ở cửa phòng bếp, đem Lộ Chỉ ấn ở trên tường —— đến, gọi một tiếng chồng.
Đến, gọi một tiếng chồng!
Chồng!
Tần Tư Hoán bắt con của ông gọi hắn là chồng!
Này quá là làm nhục Lộ Chỉ! Tần Tư Hoán cũng không thèm đem ông để vào mắt!
Ông đã nói, Tần Tư Hoán loại người thâm trầm, tâm cơ như hắn sao cứ hay chạy đến nhà của ông, còn đặc biệt ôn hòa ở chung mở miệng một cái đều là gọi ông “Anh Mạnh thịnh anh Mạnh thịnh”. Gọi rất dễ nghe, không phải con chó này coi trọng con của ông rồi chứ?!
Lộ Mạnh Thịnh quả thực muốn mắng một câu “Đm!”
Tần Tư Hoán già như vậy, năm nay hắn cũng 31 rồi? Con của ông vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184196/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.