Lộ Chỉ từ tháng 10 rời khỏi thành phố C về nhà liền bắt đầu đan khăn quàng cổ, dì Triệu dạy cậu cách đan trước, sau này Tần Tư Hoán cũng có dạy cậu một ít.
Từ lúc rời khỏi thành phố C, cậu đều giấu kính mít chuyện đan khăn quàng cổ này, chưa cho Tần Tư Hoán biết dù chỉ một chút, chỉ có Trương Cập ngẫu nhiên thấy cậu ngồi đan khăn quàng cổ, nhưng mà Trương Cập mỗi lần nhìn thấy sắc mặt đều rất vi diệu, phảng phất giống như thứ cậu dệt không phải là khăn quàng cổ mà là cái gì kinh khủng lắm.
Lộ Chỉ cũng biết, cái đống đen thùi lùi này mà đan khăn quàng cổ thật sự rất xấu, nhưng cậu có thể đan được như vầy đã là cao lắm rồi.
Hơn nữa, đây là lần đầu tiên cậu tặng quà cho Tần Tư Hoán, cậu hy vọng phần quà này sẽ có tâm ý hơn một chút, đặc biệt hơn một chút.
Phải đan khăn quàng cổ thật đẹp, dì Triệu đã từng nói, đã rất lâu rồi không có ai đan khăn quàng cổ tặng cho Tần Tư Hoán. Khăn quàng cổ mà Lộ Chỉ đan lần này là món quà có một không hai Tần Tư Hoán nhận được trong mấy năm gần đây.
Lộ Chỉ rụt rè nuốt nuốt nước miếng, tiếp tục thẳng eo tiếp tục đấu tranh với mấy sợi len, trong buổi tối hôm nay cậu phải đan cho xong!
Chờ ngày trừ tịch Tần Tư Hoán trả lời, cậu có thể đem khăn quàng cổ thành quà năm mới để tặng cho hắn.
Đèn trên tủ đầu giường phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, trong phòng chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184178/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.