Lúc chạng vạng, mặt trời đã sắp lặn, dừng xe ở khu nội của khách sạn, Tần Tư Hoán đứng bên cạnh xe, hai ngón tay cầm lấy một cành hoa hồng, rũ mắt đem cành hoa cắm vào vị trí chính giữa của bó hoa.
Hắn một tay cầm điện thoại, nói chuyện với Lộ Chỉ: “Đang làm gì?”
Lộ Chỉ nghe giọng nói của hắn thoáng thất thần. Giọng người đàn ông nghe rất ôn nhu, giống như một khúc đàn dương cầm. Thẳng đến Tần Tư Hoán nói: “Chú ở bãi đổ xe chờ em, xuống dưới được không?”
“A…… Nha! Em lập tức đi xuống.” Lộ Chỉ phản ứng lại, vội vàng từ trên sô pha đứng lên, duỗi tay lấy balo đặt trên bàn liền đi.
Nhưng mà cậu vừa mới bước, bên tai liền nghe được giọng một người đàn ông rất quen thuộc. Giọng nói kia có chút cẩn thận, dò hỏi: “Boss, hoa đã chuẩn bị xong, còn chuẩn bị thêm cái gì không?”
Lộ Chỉ: “……” Này không phải giọng nói của Kiều Định sao? Đã nói là bị bệnh mà?!
Lộ Chỉ cảm thấy mình đã bị lừa!
Nhưng nghe được Kiều Định nói hoa gì nha, cậu đại khái có thể đoán được ba phần. Có lẽ là Tần Tư Hoán muốn hẹn hò với cậu, chính là lại ngượng ngùng nói thẳng, vì thế mới tìm một cái cớ vụn về như vậy. Chẳng lẽ Tần Tư Hoán còn chuẩn bị 99 đóa hoa hồng để tỏ tình.
Bất luận là khả năng nào, Lộ Chỉ giờ phút này thế nhưng đều có chút chờ mong.
Tần Tư Hoán còn chưa có chính thức tỏ tình với cậu đâu.
Lúc cậu mơ mơ hồ hồ đã ngủ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184174/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.