Tần Tư Hoán nâng mắt nhìn sang, thấy thiếu niên đang chạy về phía mình, hắn đang nghịch bật lửa tay bỗng chốc cứng đờ.
Đây là lần đầu tiên Lộ Chỉ không để ý tới hắn, thậm chí còn chiến tranh lạnh.
Tần Tư Hoán từ nhỏ đến lớn chưa từng bị ai đối xử như vậy, cho nên cũng không biết nên dỗ cậu như thế nào.
Hắn thử cùng Lộ Chỉ nói chuyện, nhóc con cúi đầu chơi game, cũng không thèm nhìn liếc mắt hắn một cái.
Hắn duỗi tay muốn chạm Lộ Chỉ, nhưng cậu lại né tránh, giống như là gặp đều gì đáng sợ lắm.
Đêm qua lần đầu tiên, Lộ Chỉ cự tuyệt không cho hắn động chạm.
Không giống trước kia ấp úng, đỏ mặt thẹn thùng lại ngượng ngùng mắng hắn, giọng mềm như kẹo bông gòn, vừa mềm vừa ngọt.
Lần này nhóc con thật sự không để ý đến hắn.
Dì Triệu ngồi ở một bên may áo, mang kính viễn thị, ngẩng đầu cười đùa: "Tần tổng, vợ chồng với nhau, đều là đầu giường cãi, cuối giường lành, không có giận qua đêm. Ngài xem, tiẻu Chỉ không phải đang đến tìm ngài sao?"
Tần Tư Hoán không lên tiếng, mắt đen lẳng lặng mà nhìn thiếu niên cách hắn càng ngày càng gần.
Đã vào thu, hoa cỏ trong vườn như thêm sức sống, xung quanh còn có hương hoa ngào ngạt.
Gió thu thổi nhẹ qua.
Tần Tư Hoán bàn tay siết chặt bật lửa, lưng đang tựa vào cây cũng căng thẳng..
Trong lòng hắn lo lắng thấp thỏm, không biết Lộ Chỉ tới đây làm gì.
Hắn hôm qua mới dọa nhóc con sợ, đến bây giờ nhóc con vẫn chưa chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-dan-ong-nha-giau-ket-hon-truoc-yeu-sau/1184152/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.