Tiêu Lam Vân ra cửa, nàng trên đường suy nghĩ Tiêu Hàm hôn sự, kiếp trước cũng là như vậy, Tiêu Hàm cũng chạy đến chỗ nàng cầu giúp đỡ đào hôn, chỉ là nàng không giúp, cũng không có biện pháp giúp.
Tiêu Hàm kiếp trước bị Nhị Thúc ép hôn, nàng cũng chỉ có thể nhận mệnh, nghe nói hai vị này sau khi kết hôn cũng không quá hoà thuận, Không ngoài dự đoán, cứ một tuần lại cãi nhau một lần, cách một tháng lại đưa nhau ra tòa.
Tiêu Hàm: "Chữ ngươi xấu quá, để đó ta ký!"
Cố Vi Vi: "Chữ ta xấu? ngươi nhìn lại mình đi, chữ viết đến cả cẩu thấy còn phải thở dài, làm thế nào ngươi tốt nghiệp được vậy?, ta thật nghi ngờ ngươi thi gian lận, vẫn là để đó ta ký đi".
Luật sư lau lau mồ hôi: "Hai vị à, ký vào giấy ly hôn là của ai nấy ký, các vị cho nhau ký như vậy không được a."
Cố Vi Vi không vui nói: "Chữ nàng xấu như vậy, lại không cho ta ký? Phiền phức hừ!"
Tiêu Hàm nhướng mày: "Không ký? không ký thì không ly nữa".
Nói xong hai người nắm tay nhau rời đi!!!??
Cách một thời gian lại kéo nhau lên tòa một lần, rồi lại tay trong tay thân mật trở về, vài lần như vậy, các tiền bối cũng không quản các nàng nữa, tùy các nàng hồ nháo.
Kiếp trước Tiêu Lam Vân điều tra cái chết của Tiêu Hàm, phát hiện Tiêu Hàm là vì cứu Cố Vi Vi mà rơi vào tang thi đàn, dẫn đến cái chết.
Kia... phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-lao-ba-trung-sinh-mat-the/2703044/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.