🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bàn tay Dung Vũ Ca khẽ vuốt ve mái tóc Vệ Minh Khê, khuôn mặt Vệ Minh Khê so với tuổi của nàng thì trẻ hơn rất nhiều, nhưng không biết vì sao mái tóc vốn đen mượt ngày nào giờ đây lại càng ngày càng nhiều sợi bạc, đã gần như không thể chỉ cần nhổ đi một vài sợi là có thể giải quyết, làm cho Dung Vũ Ca không khỏi xót xa trong lòng, bàn tay vuốt ve càng thêm nhẹ nhàng cẩn trọng.

“Có phải đầu ta nhiều tóc bạc lắm không, ta đã già rồi, còn Vũ Ca lại càng ngày càng đẹp.” Vệ Minh Khê nhìn chân dung nàng và Dung Vũ Ca trong gương, khẽ thở dài nói. Phong tư Dung Vũ Ca không hề giảm sút, giống như vò rượu nữ nhi hồng chôn cất lâu năm, để càng lâu lại càng tinh thuần, hương vị càng thêm thơm nồng, cho dù không trang điểm thì vẫn như trước vô cùng đẹp mắt, chỉ có mình nàng là không còn trẻ nữa, Vệ Minh Khê càng ngẫm nghĩ càng cảm giác được nỗi bi ai quân sinh ta đã lão (người sinh ta đã già).

Dung Vũ Ca cười lắc đầu: “Chỉ nhi có thấy mấy năm qua, tình yêu của ta dành cho nàng vì thời gian trôi đi mà thuyên giảm không?”

Vệ Minh Khê lắc đầu, mấy năm nay, tình yêu cùng sự che chở mà Dung Vũ Ca dành cho mình không những không giảm mà còn tăng rất nhiều, người một lòng một dạ thế này, nàng còn gì để cầu đây?

“Chỉ nhi có biết, trong lòng ta nàng mãi mãi giống như lần đầu khi hai ta sơ ngộ, là bạch y thiếu nữ đứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuynh/1403136/chuong-123.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.