Ta không ngờ A Nam lại kịch liệt phản kháng, ta cũng chỉ là ôm nàng một chút, muốn sờ mặt nàng mà thôi. Trước kia ta trêu chọc như vậy A Nam đều để cho ta tùy ý.
Tay của ta dính một ít thuốc mỡ. Hàm răng nhỏ sắc bén của nàng không hề chần chừ, cắn xuống cánh tay ta.
Ta kêu to một tiếng, sợ là tiếng thét chói tai đến mức có thể xốc cả mái nhà, khiến cả hoàng cung đều tỉnh giấc.
Cũng may, ta vừa kêu thì A Nam liền nhả ra, lùi về sau mấy bước, cảnh giác nhìn ta.
Như Ý và A Qua vọt vào.
Ta vẫy tay giậm chân: "Đưa cho ta chiếc khăn." Ta hô to.
Như Ý nhanh nhẹn, lấy ra một chiếc khăn sạch sẽ, đi lên kéo tay ta, muốn nhìn xem tay ta rốt cuộc như thế nào. Ta dùng một tay vội vàng đoạt lấy khăn.
Đuổi hai đứa nhóc không rõ sự tình đi, ta kéo A Nam đang trốn trong góc tường ra ngoài.
"Đừng nhìn ta như vậy." Ta nói: "Lại ôm A Nam vào trong ngực lần nữa, nàng trốn không thoát đâu!" Ta bất chấp A Nam giãy giụa trong ngực ta, vững vàng ôm chặt khuôn mặt nàng trong ngực ta: "Bây giờ để cho ta nhìn một chút, vết thương chảy nhiều máu như vậy rốt cuộc là có dạng gì." Ta dùng khăn nhẹ nhàng lau thuốc mỡ trên mặt A Nam, thứ thuốc có mùi khó ngửi như vậy mà A Nam cũng có thể bôi lên mặt được.
A Nam vẫn giùng giằng, cọ rất nhiều thuốc mỡ lên vạt áo ta. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119817/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.