Vì nghênh đón nhị ca trở về kinh, ta ra ngoài cửa Kiến Xuân. Đây cũng là nơi treo đầu của ta ở kiếp trước, hôm nay chính ta lại đứng ở đây đánh cuộc bằng phần tình thân cuối cùng của mình. Lúc này ở bên ngoài cửa Kiến Xuân, đồng ruộng bao la, chồi non xanh biếc vươn lên từ trong bùn đất. Liếc nhìn lại, trên đường đi in đầy những dấu bánh xe ngang dọc kéo dài tít tắp.
Từ phía xa xuất hiện một đoàn xe đang chậm rãi tiến về phía ta, kích thước không lớn, cũng không có tinh kỳ*.
*tinh kỳ: cờ có cắm lông, thường do vua ban để khen tặng
Ta nheo mắt, trong lòng suy nghĩ nhị ca sẽ lấy phương thức gì để xuất hiện trước mặt ta.
Năm đó, nhị ca là người hăng hái nhất trong mấy huynh đệ chúng ta, không chỉ là tấm gương cho các binh sĩ trong lúc đánh nhau mà kể cả trong lúc các huynh đệ chúng ta gặp gỡ, hắn cũng là người thẳng thắn nhất, hào sảng nhất. Khi đó, bởi vì chiến công của hắn nhiều nhất, phụ hoàng phong hắn làm Thường Thắng Vương, ban cho hắn tinh kỳ hình rồng, khiến hắn ở trong thành Lạc Kinh phong quang vô hạn.
Hắn từng cùng ta tranh giành Phùng Yên Nhi, chỉ vì một nụ cười của hồng nhan mà không tiếc vung tiền như rác. Hôn lễ của ta và Phùng Yên Nhi sau đó, hắn tức giận không đến. Thật ra thì khi đó, hắn đã có chính phi, trên tình trường không có ưu thế gì.
Lúc này, từ từ đi đến trước mặt ta là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119768/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.