Tất cả không nằm ngoài dự đoán của A Nam, Tống ma ma một mực khẳng định rằng bà ấy không muốn ở lại trong cung Tử Lưu. Là tự bà ấy đến tìm Phùng Yên Nhi đòi thể diện. Bà ấy cho chúng ta nhìn vết thương khắp người, xanh xanh tím tím rất khó coi, khiến cho mẫu hậu cũng than thở không dứt, không thể nói được gì nữa. Tống ma ma cũng là lão ma ma lâu năm trong cung, dù sao cũng có chút thể diện, không có lý nào lại bị người ta đánh.
Chuyện này chỉ đành phải ép xuống không đề cập tới, chỉ khiến mẫu hậu càng thêm chán ghét Phùng Yên Nhi. Về phần Tiễn Bảo Bảo nói rằng Phùng Yên Nhi gọi nàng ta đi ra ngoài đúng lúc Lâm mỹ nhân sắp sinh, chuyện này ta cũng tra xét, Phùng Yên Nhi thật sự bị bệnh, là hàn chứng. Cũng không biết là do ta cho nàng ta ăn tam thất hay là do nàng ta tự uống hoa đào lộ mà bị. Tóm lại là bị bệnh phải nằm trên giường. Chỉ là, ta đoán chừng nàng ta sẽ nhanh chóng khỏi bệnh, khỏe lại rồi sẽ lại sục sôi ý chí chiến đấu.
Trái ngược với A Nam, mẫu hậu gật đầu nói: "Chuyện này có công của Sở Hiền phi, con có món đồ gì quý hiếm thì thưởng cho nàng đi."
Ta qua loa đáp ứng, trong đầu nghĩ thầm, ta có thể có cái gì tốt khiến A Nam thích thú, ngay cả một chí tôn hoàng đế nắm trong tay cả thiên hạ như ta còn chưa chắc đã khiến nàng thích thú. Ta chuẩn bị buổi tối dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119762/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.