Đầu năm vào triều, một tin tức kinh người được ta tuyên bố, chính là nhị ca Tương Vương Nguyên Quân Thịnh của ta chuẩn bị trở lại Lạc Kinh. Một viên đá làm gợn lên nghìn tầng sóng, trong nháy mắt cả triều đình và dân chúng đều chấn động.
Thật ra, từ sau khi ta đày Lão Cửu đến Đại Quận, ta vẫn thư từ qua lại với nhị ca, thánh chỉ cũng đã sớm ban xuống, chỉ là đến lúc này ta mới tuyên bố mà thôi.
Vốn là ta muốn xem xem sau khi Phùng Ký hoàn toàn mất quân Kiến Chương, lúc lên triều sẽ là dáng vẻ tức giận như thế nào.
Thế nhưng lão tặc Phùng Ký này lại có thể duy trì vẻ bình thản như không có gì. Hắn chỉ bàn chuyện công, nói đến việc điều động tám doanh phía nam, nói rằng hiện nay Nam Phương ổn định, thế nhưng Tây Nhung lại không mấy an ổn, vẫn có kẻ xâm phạm biên giới. Trong tám doanh phía nam cũng nên điều một phần đi biên giới phía tây và biên giới phía bắc.
Đề nghị này của hắn thật ra lại hợp ý ta.
Nói thật, tên Phùng Ký này vẫn còn có chút tầm nhìn chiến lược. Thật ra tám doanh phía nam vốn đã nên được điều động từ lâu. Nhưng mà việc điều binh này là do hắn điều hay do ta điều, cũng là một vấn đề. Phùng Ký dời ánh mắt của hắn đi chỗ khác, rõ ràng là có ý định kế này không thành thì bày kế khác. Mà ta, đối với lần này đã có chuẩn bị từ sớm.
Chính là vào lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119758/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.