Ta đã sốt ruột muốn thưởng thức món cơm từ gạo Giang Nam của A Nam.
Trước khi bắt đầu thưởng thức món ăn, ta vẫn không quên dùng mắt quét qua một lượt mấy vũ nữ váy áo lay động. Các nàng thật sự khả nghi, nhưng đều đứng cách ta rất xa, cung kính nhìn Phùng Yên Nhi rời đi.
Mọi việc xem ra đều rất bình thường, ngoại trừ nét mặt của Phùng Yên Nhi. Nàng ta vội vã rời đi, nhưng nụ cười trên mặt lại vẫn chưa cất đi. Ta không thích nhất là nhìn thấy Phùng Yên Nhi cười, nụ cười này khiến cho ta kinh hồn bạt vía.
Ánh mắt của ta lại hướng về phía A Nam, khuôn mặt nàng tươi cười giống như đóa hoa mùa xuân, mỗi một chút đều mang theo hơi thở ấm áp.
Hôm nay món cơm này thật sự rất nổi bật. Ta thân là đế vương, đối với việc nhỏ thường không để ý, nàng có thể nghĩ đến việc nhân cơ hội này mà thúc đẩy nam bắc hòa hợp, cũng là giúp ta san sẻ một phần. A Nam so với những nữ nhân khác luôn luôn khác biệt. Tầm nhìn cùng với suy nghĩ của nàng so với những người kia luôn cao xa hơn.
Ánh mắt A Nam rốt cuộc chuyển sang phía ta, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng xẹt qua mặt ta. Trong tiệc rượu hôm nay, đây là lần đầu tiên nàng nhìn đến ta.
Ta cười với nàng, hy vọng nàng biết rằng ta đang cảm tạ sự sắp xếp của nàng hôm nay, đồng thời cũng coi như là ta thả con săn sắt bắt con cá rô, hy vọng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119742/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.