Phùng Yên Nhi lập tức làm ra bộ dáng sợ hãi, "Hoàng Thượng thứ tội, nô tì cũng chỉ nghe nói,sự việc cuối cùng cũng không phải không thành sao? Lý Tu nghi vẫn gả cho Hoàng Thượng".
Ta nhìn tay mình, vụn gỗ đâm vào tay ta chảy máu.
Ta tùy ý lau miệng vết thương. Sau đó, tay lại nắm chặt thành quyền.
Phùng Yên Nhi không chú ý đến việc ta bị thương. Biểu tình trên mặt nàng tavĩnh viễn mỉm cười thân mật với ta, nhưng lại vĩnh viễn không nhìn thấyta.
Quách Hưng An thì ra là người của Cửu đệ! Sao ta không nghĩtới điều này! Ta đã nói, một viên quan nhỏ không có thế lực gì, làm saocó thể đột nhiên tạo phản. Nhưng nếu người nọ vì Cửu đệ, như vậy mọichuyện đều sáng tỏ.
Như vậy thì Lý Uyển Ninh đóng vai trò gì?Thậm chí Lý gia sau lưng nàng ta, chẳng lẽ bọn họ cùng Cửu đệ... Takhông dám tưởng tượng điều này, trong lòng dâng lên một trận ác hàn. Nếu ta sớm biết quan hệ dây dưa phức tạp như thế này, lúc trước tuyệt đốisẽ không lấy Lý Uyển Ninh.
Nhưng mà lời Phùng Yên Nhi nói cũng không thể tin tưởng hoàn toàn.
Lúc này, sắc trời đã tối mịt, mọi thứ đã bị màn đêm bao phủ. Trong phòngNhư Ý thắp ít đèn, thế cho nên ta có chút thấy không rõ mặt của PhùngYên Nhi. Không, điều này không quan hệ tới đèn ít hay nhiều, trong lòngta rất rõ ràng, cho dù có rõ như ban ngày, ta cũng chưa từng thấy rõ bộmặt của Phùng Yên Nhi.
"Yên Nhi, ta hỏi nàng", máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119678/chuong-50-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.