Cho đến khi ăn cơm ta mới gặp lại A Nam.
Nàng tự nhiên theo sau Như Ý đi vào cung của ta. Hướng ta trừng mắt nhìn,quỳ gối, hành lễ, "Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!"
Tanhìn nàng, vật nhỏ này cấp bậc lễ nghĩa chưa bao giờ sai, cũng khôngbiết vì sao, ta vẫn cảm thấy nàng đối ta có chút không phục. Là mang thù sao?
"Hôm nay ở chỗ mẫu hậu chép được bao nhiêu chữ?"
"Một ngàn"
"Có mệt hay không?"
Nàng đứng ở nơi đó, nhìn ta, nhưng không trả lời, ngược lại nói với ta,"Trường Tín cung của ta bị bọn họ sửa không còn bộ dáng cũ nữa". Nóixong lại dùng hàm răng cắn môi chính mình. Hiển nhiên điều này làm chonàng rất phức tạp, đến thảo phạt ta.
"À", ta có điểm hàm hồ,trong lòng đoán không biết A Nam có nhìn ra cái gì hay không. Ta thừanhận, ta cho người sửa chữa Trường Tín cung của A Nam, cùng có một mụcđích khác là muốn tìm ra khối ngọc bài mà nàng đã giấu đi. Ta biết nàngvẫn phòng bị ta, để lại dường lui cho chính mình. Cũng biết nàng khôngthương ta. Nàng rất thản nhiên, ta thực không thể nhìn thấu nàng. Kỳthật A Nam có khi thập phần quỷ dị, hành vi của nàng luôn ngoài dự đoáncủa mọi người, cho dù là hiện tại, nàng cũng luôn làm cho ta có điểm bất an. Nàng đem khối ngọc bài thần bí kia giấu ở nơi nào? Giấu kĩ như bậy, rõ ràng chính là đề phòng ta.
Mới nghĩ tới đó, trong lòng tađúng là vẫn còn rất tức giận, chính là bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet/3119595/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.