Edit: Trúc Tiệp dư
Beta: Huệ Hoàng hậu
Mẫn Phi nói xong thì không nghĩ thêm về việc này nữa. Lễ sắc phong hôm qua vốn đã mệt mỏi, buổi tối lại là mây rền gió cuốn đã trông ngóng từ lâu. Vì đã đợi từ rất lâu rồi nên hai người không tránh được đều vô cùng mê say, phóng túng lên rồi quên cả tiết chế. Hiện tại nàng ta đang vô cùng mệt.
Nàng ta nằm xuống trường kỷ, nhắm mắt lại. Tư Lan rất có nhãn lực tiến lên xoa huyệt thái dương cho nàng ta.
Mẫn Phi ngủ mất, ngủ đến mê man. Lúc nàng ta mở mắt ra lần nữa thì đã qua cả giờ cơm trưa. Cũng may Phương Tín cung có phòng bếp nhỏ, không cần chờ Thượng Thực cục bên kia chuẩn bị đồ mới có thể ăn. Nàng ta mở miệng chọn mấy món mình thích ăn, tùy ý dùng một ít. Ngay lúc đồ ăn vừa được bê xuống hết, Tư Lan vén mành đi vào phòng: "Nương nương, Cố Hiền nghi đến vấn an."
Mẫn Phi nhíu đôi mày đẹp lại, giọng điệu nhàn nhạt: "Cứ nói ta mệt mỏi, không có sức gặp người. Nói cho nàng ấy đều là tỷ muội nhà mình, không cần đa lễ như vậy, đi nghỉ sớm đi."
Tư Lan hành lễ thưa vâng. Vừa muốn cáo lui, Mẫn Phi lại nói: "Đi tìm một ít thuốc trị thương tốt nhất tới. Chốc nữa ngươi tự mình mang theo người đi qua, thưởng cho hai người bị Cố Hiền nghi phạt."
Đó là chỉ Tiểu Lương Tử và Bạch Nhụy. Tuy hai người bọn họ là người bên cạnh Cố thị nhưng Mẫn Phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-khuyet-co-giai-nhan/2642202/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.