Hơn hai mươi năm trước, khi thiên tử vẫn còn chưa đăng lên ngôi vua, chỉ là Hiền Vương – một hoàng tử không xem trọng nhất, trong cung yến ngày xuân, gặp được mỹ nhân Lưu Thị của Giáo Phường Tư*, vừa gặp đã yêu, bất chấp thân phận thấp hèn của Lưu Thị khăng khăng cưới nô tịch, giúp Lưu Thị lật lại bản án, nạp làm trắc phi, năm sau liền sinh hạ đứa con thứ hai – Chu Văn Dục.
(*Đa phần phụ nữ trong Giáo Phường Tư đều là vợ, con gái của quan lại phạm tội, bị xem là nô lệ tình dục, không được coi là con người)
Mười chín năm trước, Hiền Vương được Định Quốc Công phò tá đăng cơ, Lưu Thị từ tần vị thăng lên đến vị trí quý phi, thời phong quang nhất dường như cùng đứng cùng ngồi với hoàng hậu. Chưa đến hai năm sau, hoàng đế muốn lập con trai của Lưu quý phi – Chu Văn Dục làm trữ quân, nhưng chưa có kết quả, dưới áp lực của quần thần đổi thành lập con trai của hoàng hậu – Chu Văn Lễ thành thái tử Đông Cung.
Chu Văn Lễ biết mình không được phụ hoàng yêu thích, cũng không ngờ đến trước lúc chết, trong lòng phụ hoàng vẫn tâm tâm niệm niệm nhị hoàng huynh không nên thân của mình.
Đêm tối càng lúc càng nặng nề, tiếng nhỏ nước tí tách của đồng hồ, Chu Văn Lễ nhìn hoàng đế cứng đờ trên giường, khẽ giọng nói: “Gánh nặng của giang sơn vạn dặn này quá nặng rồi, nhị hoàng huynh không gánh nổi, người nếu thật sự thương hắn, liền không thể để hắn ngồi lên vị trí cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381677/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.