Trong cung Khôn Ninh, hiếm khi náo nhiệt, cung tì mặc thanh y qua lại không dứt, liên tục dâng lên trà ngon cùng trái cây, điểm tâm, chiêu đãi khách quý đường xa đến đây.
Hoàng hậu ngã bệnh trong khoảng thời gian này, tuy dáng người gầy đi không ít, nhưng tinh thần lại tốt hơn nhiều, kéo nhị cô nương của Ổ gia thân thiết nói: “Bổn cung cũng từng trong Quốc Tử Giám gặp qua tỷ tỷ của ngươi vài lần, vốn cho rằng nàng ấy đã xem như cực kì xinh đẹp, nhưng bây giờ gặp ngươi, mới biết tỷ tỷ ngươi lại bị ngươi áp đảo rồi.”
Nhị cô nương Ổ gia Ổ Tô Nguyệt chẳng qua cũng chỉ mới mười sáu tuổi, đang là thời điểm thiếu nữ xinh đẹp, trẻ trung nhất. Nàng mặc một bộ xiêm y đỏ rực, càng điểm tô thêm sự sống động, lanh lợi giữa mày mắt như họa, nếu chỉ bàn về ngũ quan, nàng không tính là nghiêng nước nghiêng thành, nhưng mày mắt, môi mũi hợp lại một chỗ lại tạo thành gương mặt trời sinh mang theo ý cười, phối với váy đỏ thật sự là tuyệt đẹp.
Ổ Tô Nguyệt không có sự dịu dàng của nữ tử Giang Nam, đến thâm cung hoàn toàn xa lạ này cũng vô cùng ung dung bình thản, giọng cười thanh thúy như chuông bạc, phóng khoáng đáp: “Đa tạ hoàng hậu nương nương khen ngợi.”
“Ổ Miên Tuyết, Ổ Tô Nguyệt, lúc ngủ có tuyết, tỉnh dậy thấy trăng...” Trương hoàng hậu thưởng thức tên của hai tỷ muội, dịu giọng khen, “Tên của tỷ muội hai ngươi được đặt thật hay.”
Ổ Tô Nguyệt lấy làm đắc ý nói: “Hồi nương nương, tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381661/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.