Thấy Khương Nhan im lặng, hắc y nhân giấu mặt kia mới buông tay ra, kiệt sức dựa bên ô cửa sổ thở dốc, máu đỏ theo cánh tay chảy xuống đầu ngón tay, tí tách nhỏ lên mặt đất.
Khương Nhan chống tay lên bục cửa sổ, đưa tay kéo khăn che mặt xuống, quả nhiên lộ ra gương mặt tuấn mỹ của Phù Ly. Sắc đêm se lạnh, nàng đờ đẫn, ánh mắt trượt xuống, rơi trên cánh tay phải đầm đìa máu tươi, thì thầm hỏi: “Phù Ly, chàng...sao thế?”
Giây phút bị nàng kéo khăn xuống, Phù Ly không hề phản kháng, chỉ là hơi nhíu mày, đưa tay bịt kín vết thương trên cánh tay phải, cắn răng nói: “Dưới bậc thang có máu, cần phải dọn dẹp sạch sẽ...”
“Đã là lúc nào rồi, chàng còn để ý chút vết máu này!” Khương Nhan đưa tay giữ lấy hắn, cổ tay thường ngày luyện chữ trầm ổn bấy giờ không kiềm được mà run rẩy, “Chàng mau vào đây!”
“Chậm thôi!” Phù Ly trở tay giữ lấy cổ tay nàng, ánh mắt bỗng trở nên cảnh giác. Hắn ra hiệu cho Khương Nhan im lặng, đôi mắt nhìn về con đường sân sau bỗng trở nên sắc bén, nghiêng tay nghe ngóng, mới nói: “Có người đuổi giết, ta không thể ở lại đây, nàng...mọi chuyện cẩn thận.”
Trên đường có tiếng bước chân hỗn loạn đến gần, dường như chạy về hướng tiểu viện. Trong lòng Khương Nhan khẩn trương, thật sự không yên tâm tình cảnh hiện giờ của hắn, run giọng nói: “Chờ chút! Bây giờ chàng muốn đi đâu?”
“Mục đích của bọn họ là ta, ta nếu ở đây sẽ liên lụy đến nàng, nghe lời.” Phù Ly nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381655/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.