“Khương cô nương, xin dừng bước!” 
Vừa thanh toán bước ra ngoài cửa, Khương Nhan liền nghe thấy sau lưng truyền đến bước chân vội vàng, quay đầu vừa nhìn, lại là Tạ Tiến bước theo xuống đây. 
Chỉ luận về tướng mạo, Tạ Tiến thật sự là văn nhã tuấn tú, lại thích khoác áo nhạt màu, lúc nào cũng sạch sẽ tinh tươm, trước giờ chưa từng có lúc nào như bây giờ, người dính đầy lá trà, chật vật khó coi. 
Vốn cho rằng hắn là người khiêm tốn hữu lễ, là một người đáng để A Ngọc nương nhờ cả đời, nào ngờ đoạn tình cảm này rốt cuộc chỉ là trăng trong nước hoa trong gương, chỉ có thể đồng cam không thể nào cộng khổ. 
Khương Nhan xoay người qua, lưng phản chiếu ánh xuân nhạt màu ngoài cửa, ngữ điệu không vui hỏi: “Tạ nhị công tử còn muốn nói gì? Khương Nhan rửa tai xin nghe.” 
Lúc này đã sắp đến giờ cơm, khách trong quán trà không nhiều, chỉ có chưởng quầy đứng sau quầy tính bàn tính, trà nô ngồi xổm một bên phe phẩy quạt nấu trà thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn sang, như là vô cùng hiếu kì với quan hệ giữa Khương Nhan và Tạ Tiến. 
Tạ Tiến mở miệng, nốt ruồi nhỏ trên môi thoắt ẩn thoắt hiện, hồi lâu mới khiêm tốn nói: “Vừa rồi, bạn của tại hạ nói năng lung tung mạo phạm đến Nguyễn gia tam cô nương, thật sự xin lỗi. Hắn uống say, lời nói không phải là nghĩ thật, tại hạ đã trách cứ hắn rồi, sau này sẽ không như thế này, tại hạ bồi tội, vẫn xin Khương cô nương đừng giận.” 
Nói rồi, hắn lồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381650/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.