Sáng hôm sau dậy, Khương Nhan đang mượn phòng bếp của Hội Soạn đường nào ngờ thuốc còn chưa nấu xong liền thấy Trương ma ma đến thông báo: “Tế tửu đại nhân truyền gặp, mời Khương cô nương lập tức đến trước sảnh Bác Sĩ.” 
Thông thường mà nói, được Phùng tế tửu truyền gặp ắt hẳn là chuyện lớn, Khương Nhan hơi ngạc nhiên, xoay người hỏi: “Ma ma, người chắc là người truyền gặp ta là Phùng tế tửu, mà không phải là Sầm tư nghiệp?” 
Ma ma mặt không đổi sắc nói: “Chắc chắn là Phùng tế tửu, cô nương vẫn là mau thu dọn đến đó, đừng để tế tửu đại nhân chờ lâu.” 
Khương Nhan đầy lòng nghi hoặc đồng ý. 
Trên đường đến sảnh Bác Sĩ, nàng mơ hồ có chút bất an, e rằng càng khẩn trương hơn so với lúc bị Sầm tư nghiệp gọi đến trách phạt. Nàng thăm dò ma ma vài lần, bà ấy đều im bặt, chỉ giục nàng đi nhanh đến đó. 
Đến sảnh Bác Sĩ, cổng lớn đóng kín, rõ ràng không giống ngày thường. Khương Nhan hít sâu một hơi, điều chỉnh sắc mặt, gõ cửa tiến vào trong. 
Trong sảnh đường rộng lớn, ánh đèn màu ráng vàng. Phùng tế tửu, Sầm tư nghiệp, Tuân tư nghiệp cùng với giám thừa phụ trách ghi chép, trai trưởng đều đến đầy đủ, Phùng tế tửu ngồi trên ghế chủ, Sầm tư nghiệp và Tuân tư nghiệp ngồi ở hai bên, những người khác đều đứng đó, nghiêm túc bàn bạc với nhau chuyện gì đó. 
Lần trước nhìn thấy tình huống khoa trương này, vẫn là lúc đại điển tế Khổng khi khai giảng. 
Vẻ mặt Khương Nhan không thay đổi, quỳ xuống hành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381624/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.