Đêm ngày hai mươi mốt, mùa đông năm thứ mười bốn Hoành Xương, Thát Đát liên tục công kích thành hai lần, nhưng đều không thành không, hai bên giằng co hơn chín canh giờ. 
Trong đêm, Thát Đát phát động trận chiến tấn công thành lần thứ ba, cổng thành dày nặng dưới sự công kích nghìn cân nặng không ngừng lung lay, sắp sập đổ đến nơi, gỗ vụn tung bay, quân sĩ Sóc Châu dùng máu thịt của chính mình để giữ cổng thành, một đám người chết liền có một đám khác xông lôn, không đến nửa canh giờ, binh sĩ đã hi sinh hơn phân nửa, xương cốt chất đống thành núi dưới tường thành, máu từ cổng thành uốn lượn chảy xuống phố. 
Hán quân người chết kẻ bị thương trầm trọng, mắt thấy cổng thành sắp trụ không nổi nữa, Lý Quảng Anh tham mưu của Sóc Châu cả người đầy máu thúc ngựa đi đến, đứng ngay mộ binh nói: “Giang sơn Đại Minh ta, không dung thiết kỵ của người Hồ giẫm đạp! Chư vị nhiệt huyết nguyện chết bảo vệ quốc gia, thì theo ta cùng nhau chiến đấu!” 
Bên cạnh vang lên tiếng hô hào, liên tục có nam tử trẻ tuổi cáo biệt thê tử, ngẩng đầu cầm cuốc, dao phay cùng các thứ khác gia nhập vào quân doanh chống định. Vừa bắt đầu chỉ có mười mấy người, dần dần trở thành mấy chục người, mấy trăm người... Đoàn người liều chết xông lên liên tục xông ra chiến trường, trong đoàn người có thể nhìn thấy những thiếu niên trẻ tuổi cùng với những ông cụ tóc bạc. 
Ngụy Kinh Hồng cùng Ổ Miên Tuyết gia nhập vào trận chiến bảo vệ cổng thành trước, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/381614/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.