Nghe nói lúc trước cha ở trong triều làm lại bộ thị lang, Khương gia đã từng ở phủ Ứng Thiên hai năm, sau đó biến cố xảy ra, liền quay về Duyện Châu. Khi ấy Khương Nhan cũng chỉ là một đứa trẻ hai tuổi, nhiều chuyện đã không nhớ rõ, có lẽ cha cũng từng bế nàng đi dạo ngoài cổng hoàng thành, lại chưa từng có cơ hội bước vào sau cánh cửa đỏ nặng dày kia.
Lần này vào cung, chỉ thay y phục dìu dịu hương thơm, sửa soạn chỉ hơn nửa canh giờ. Vì được Đông Cung triệu kiến riêng, Khương Nhan không mặc nho phục trắng thường ngày, mà thay cách ăn mặc của thiếu nữ, mặc áo xanh đậm, tay áo thêu hoa bằng chỉ bạc, váy hoa xếp ly màu hoa tùng, tóc dài búi thành búi tóc tròn nhỏ, sau tóc buộc dây bạch nguyệt nho nhã văn tiết.
Gió nhẹ thổi đến, nàng đứng dưới ánh nắng chiều tà, ngoại trừ vẻ thanh lệ còn có vài phần phong nhã.
Tiết Vãn Tình lại đứng trước cửa phòng ngủ tị nạnh nàng: “Nha đầu nhà quê thật là nông cạn hiếm gặp, chẳng qua được biểu ca thái tử triệu kiến một chút, liền õng à õng ẹo.”
Lý Trầm lộ bên cạnh im lặng không nói, xem ra là bị Khương Nhan thu hút sự chú ý của thái tử, rất không cam lòng.
Nguyễn Ngọc cúi người giúp Khương Nhan chỉnh lại vạt áo, nhỏ giọng nói: “Mặc kệ nàng ta.” Sau đó nàng quan sát nửa khối ngọc bội bên hông Khương Nhan hồi lâu, nhíu mày suy tư hỏi, “A Nhan, ngươi đi gặp thái tử điện hạ, nên ăn mặc nghiêm chỉnh mới được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-ke-thu-thanh-than/275946/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.