Lâm Hoài thấy hiển thị trên điện thoại là cái tên Kiều Minh Kiệt, cậu cau mày nghĩ, hẳn là muốn mình dứt khoát từ chối hơn nữa.
"A lô, tiểu Hoài..."
Lâm Hoài cau mày khi nghe thấy giọng nói của gã, cậu ngắt lời nói: "Ông Kiều, có chuyện gì vậy?"
"Cũng không có chuyện gì to tát, gần đây tiểu Hoài có rảnh không? Lần trước gặp mặt, vẫn không có thời gian mời một bữa cơm...."
Nghĩ đến chuyện trước đó, Lâm Hoài vẫn còn cảm thấy tức, lúc cậu đi ra ngoài thì đụng phải Kiều Minh Kiệt, tên đó thấy cậu cứ luôn miệng gọi tiểu Hoài, rồi lại luôn miệng nói ba thế này ba thế kia, hại cậu cơm vẫn chưa được ăn đã bị Khương Lâm Trúc kéo về.
Cái rắm! Gã ta mà là cha cái rắm!
Gã ta chỉ là một tên cặn bã không kiểm soát được bản thân mà thôi.
"Sinh nhật lần thứ 80 của ông nội Kiều, ông vẫn rất muốn gặp con."
"Ồ." Lâm Hoài nhai kẹo mút, nói: "Chuyện này liên quan gì đến tôi." Nói xong dứt khoát cúp máy, kéo tên nào đó vào danh sách đen.
Lâm Hoài vốn chẳng thèm để ý đến người này nhưng gã vẫn 5 lần 7 lượt làm phiền cậu khiến cậu thật sự khó chịu.
Hơn nữa, lúc này tại sao lão nhà họ Kiều lại nhớ đến cậu chứ, chẳng qua chỉ là vì nhà họ Lâm phía sau cậu mà thôi.
Lâm Hoài mất hứng đọc sách, cầm sách chuẩn bị rời khỏi quán cà phê.
Đẩy cửa ra, Lâm Hoài đột nhiên cảm thấy hôm nay không nên bước chân ra khỏi cửa.
Kiều Lập Hàng đang ôm bạn gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoan/1136686/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.