Trời hè tháng sau, Triều Thanh Diên ăn quýt trong tiểu đình. A Mãn Nương hái sen trong hồ, định làm trà sen để uống. Nghe tiếng A Mãn Nương ngâm nga hý khúc, Triều Thanh Diên không nhịn được mà hỏi:"Có chuyện gì vậy?"
Hà Tịnh cười tươi, thấp giọng nói:"Nương nương, Ngô tướng quân thắng trận Tây Bình rồi."
Tây Bình chiến loạn, chỉ trong vòng một tháng Hành và Chu Chính Thừa đã dẹp loạn thành công. Ngô Hành thắng trận, được thăng quan tiến chức, hiện giờ là nhân tài của Đại Chu.
A Mãn Nương nghe tin này, vui vẻ đến gió xuân đầy mặt.
Triều Thanh Diên ngẫm nghĩ, trong cung sắp có hỷ sự rồi.
Ngô Hành trở về, không kịp đến bái kiến hoàng thượng đã chạy tới Phượng Nghênh Cung. Ông đến trước mặt A Mãn Nương, mặt mũi ý xuân dạt dào:"Ta về rồi."
A Mãn Nương dịu dàng cười, đưa tay vén sợi tóc mai, điệu cười e thẹn:"Tướng quân về rồi."
Ngô tướng quân xúc động bước tới, vươn tay muốn ôm lấy bà liền bị Hoài Ngâm tóm lại.
"Eh.."
A Mãn Nương ngượng ngùng, cúi đầu hành lễ:"Hoài đại nhân."
Ngô Hành giãy dụa:"Tiểu tử này, buông ra! Ngươi không thấy ta đang bàn chuyện chung thân đại sự sao?"
Hoài Ngâm:"Chung thân đại sự đương nhiên quan trọng, nhưng Ngô tướng quân nên đến gặp hoàng thượng trước rồi mới nói tiếp được, nếu không trách tội xuống thì bổn quan không giúp được ngài. Trúc nữ quan, thất lễ."
A Mãn Nương xấu hổ, gật đầu.
"Phiền Hoài đại nhân."
Ngô Hành bị lôi đi trong sự kháng cyttrf4ự, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/3325581/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.