"Hoàng thượng, chỉ mới giờ dần mà người đã tỉnh giấc rồi sao?"
Rèm ngọc vén lên, dung nhan yêu kiều kia chính là Lệ phi Tương thị. Chu Chính Hàm hơi nhíu mày, khoảng thời gian này Tương thị đã tiến cung, chưa đầy ba tháng đã nương vào thánh sủng leo lên phi vị.
Tương Nhu mặc áo lụa mỏng, khóe môi ươn ướt, có lẽ vừa rời giường tìm nước. Nàng ta ngồi xuống bên cạnh, cử chỉ mềm mại vuốt lên lồng ngực hắn:"Bệ hạ sao vậy? Có phải gặp ác mộng không?"
Chu Chính Hàm nắm lấy tay nàng ta, đặt xuống bên cạnh. Ánh mắt vẫn ảm đạm như cũ:"Trẫm không sao. Ngươi vì sao còn chưa ngủ?"
Tương Nhu nghe thấy giọng điệu của hắn không có gì bất thường, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Mày liễu khẽ hạ xuống, nhu nhu thuận thuận đáp:"Thần thiếp hơi khô họng, vừa tìm cung nhân lấy nước. Bệ hạ có phải cũng khát nước không, thần thiếp rót cho người."
Chu Chính Hàm lập tức nhớ đến chung rượu ngày đó bị tẩm độc cũng từ tay Lệ phi, hắn xua tay bảo không cần.
Giờ phút này đầu óc hắn quay cuồng, nghĩ đến bóng người trong ký ức. Hắn chống tay đứng lên, Lệ phi vội đến đỡ hắn.
"Bệ hạ, thần thiếp sai cung nhân vào hầu hạ người rửa mặt."
Chu Chính Hàm chê nàng ta phiền, xua tay gọi Triệu Hải.
"Bệ hạ, trời còn sớm người muốn đi đâu?"
"Canh y. Trẫm muốn đến Viên Di cung."
Viên Di cung dường như không xuất hiện trong trí nhớ của Triệu Hải. Một lúc sau ông mới kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/2922627/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.