Tin Chu Chính Hoành chết trong ngục truyền đến tai hoàng thượng, hắn gật đầu coi như đã rõ.
Hắn không độc ác đến nỗi phanh thây xẻ thịt người kia. Chỉ có Hạ thị sau khi chết đã bị phế bỏ, mộ phần của bà ta nằm bên ngoài cung, cách rất xa với kinh thành.
Còn Chu Chính Hoành, hắn đem xác Tương Nhu và y chôn chung một chỗ, cùng lúc an táng ở chỗ Hạ thị.
Ngày an táng chỉ có Gia Nguyên công chúa đến tiễn đưa.
Chu Chính Nguyên biết Hạ thị là người đã hại chết mẫu hậu nàng nhưng tam ca chưa từng làm tổn thương nàng, hắn thường lén lút đối với nàng yêu thương như muội muội ruột thịt.
Lúc Chu Chính Hoành bị bắt giam vào ngục, nàng vào gặp hắn.
Vừa nhìn thấy Chu Chính Nghiên, khuôn mặt hắn lập tức tái nhợt:"Muội đừng qua đây! A Nghiên, muội không được nhìn ta!"
"Lão tam ca."
Trước giờ Chu Chính Hoành ở trước muội muội vẫn luôn là kẻ phong quang vô hạn, khí thế ngút trời. Bây giờ hắn thảm hại như thế, hoàn toàn không muốn muội ấy nhìn thấy.
Chu Chính Nghiên không dám tin người thường ngay vui cười trêu chọc nàng, lại khi quân tạo phản. Nàng ấy nhỏ tuổi không hiểu chuyện, chất vấn muốn hỏi tại sao, nhưng khi nhìn thấy tam ca bị trói lại như tù binh trong ngục, nàng đột nhiên không biết hỏi gì nữa.
Chính Hoành cúi mặt, nói với nàng:"A Nghiên, sau này muội cứ coi như không có lão tam ca. Bí mật giữa ta và muội, mãi mãi phải giữ trong lòng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-hoa-long-tu-trung-sinh-chi-sung-phi/2922585/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.