[Hoàn thành nhiệm vụ ẩn: khiến Huỳnh Giang thay đổi suy nghĩ về thế giới này
Thưởng: Dao tông tiến hoá, 100 điểm tích lũy]
Duẫn Ngôn nghe loáng thoáng tiếng hệ thống rồi chìm vào giấc ngủ. Hoá ra phản diện pháo hôi nhà hắn vẫn giữ lối tư duy ngây thơ như vậy sau nhiều tháng tại mạt thế. Bảo sao khi tên quan trên kia chạy trốn bỏ dân hắn lại không một lời oán trách, hẳn là tin tưởng vào lời hứa đi kiếm tiếp viện của tên kia đi.
Nhưng giờ thay đổi vẫn chưa muộn, sau khi thoát ải này để đến với vòng tay yêu thương của thành phố Q hắn sẽ tiếp tục thông não cho vị chỉ huy quân đội ngốc này, yêu dân là một đức tính tốt nhưng không có nghĩa là thằng nào là dân thì cũng tin tưởng. Có ngày cụ ra đi chân lạnh toát thì tuyệt vời, hắn không muốn bằng hữu duy nhất của mình tại nơi khỉ ho cò gáy này ra đi lãng xẹt như vậy.
[...]
Duẫn Ngôn chỉ bị thương ngoài da được xức thuốc băng bó lại cẩn thận được đặc cách độc chiếm toàn bộ ghế sau của xe. Huỳnh Giang cùng Tạ Đình đi họp với cấp trên trong quân đội còn Hoàng Anh thì ở lại chăm sóc cho Duẫn Ngôn vẫn đang ngáy o o.
Đã hai ngày trôi qua, bên thổ phỉ luôn gây khó dễ không chịu cho bọn hắn đi qua, có lẽ chúng đợi Carl dưỡng thương xong thì chạy qua đây để diệt toàn bộ người dân cùng quân lính.
Chính bởi điều này mà không khí trong trại luôn u ám, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694471/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.