"Hai vị còn chặn thì Huỳnh Giang sẽ xuống suối vàng sớm hơn dự kiến đấy. Tiến hoá thất bại thì sẽ biến thành xác sống, lúc đó hai vị muốn tự cầm súng lên tiễn anh ta đi thanh thản à?"
Duẫn Ngôn nhìn hai vị thân nhân của Huỳnh Giang rồi gỡ tay lão gia họ Huỳnh ra vỗ nhẹ mấy cái trấn an rồi đi tới bên giường người kia bóp miệng hắn cẩn thận đổ 1000 điểm tính lũy vào mồm y.
"Mẹ kiếp, nuốt vào cho lão tử, một giọt rớt ra là một điểm tích lũy đấy..sặc thì cũng phải cố nuốt vào cho ta!"
Duẫn Ngôn lầm bầm ép Huỳnh Giang uống cạn bình thuốc. Không biết có phải là đối phương nghe rõ được lời đe doạ của hắn hay không mà khi hắn đổ thuốc vào liền ngoan ngoãn nằm im uống. Chỉ khi Duẫn Ngôn rời đi thì đối phương mới bắt đầu có hiện tượng co giật một lúc rồi dừng hẳn, lúc này Huỳnh Giang chỉ giống như đang nằm ngủ thôi.
Duẫn Ngôn nhìn y rồi thở phào, quyết định rằng xong việc là sủi gấp để không nghe tiếng sướt mướt từ lão gia họ Huỳnh và phu nhân của ông ta.
"Hoàng tỷ, họ Huỳnh ổn rồi, chị nói anh em dưới trướng của anh ta đừng lo lắng, cỡ một đến hai ngày nữa là anh ta sẽ tỉnh" Hắn an ủi vị đại tỷ này một chút rồi trèo lên xe lái đi ngay, hắn nói là sẽ qua phụ Carl mà cuối cùng lại sắp cho người ta leo cây.
[...]
Quả như hắn nói, hai ngày sau Huỳnh Giang đã tỉnh lại, chưa kể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cung-he-thong-oanh-tac-mat-the/2694456/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.